Nghe những lời nói bất lực của mẹ, Tô Lam cũng không biết khuyên thế nào nữa.
Từ sau khi làm mẹ, Tô Lam mới thật sự cảm nhận được tình yêu của mẹ rất vĩ đại, chỉ vì bình an và hạnh phúc của đứa trẻ mà có thể không tính toán bất kỳ chuyện gì, có câu nói: nuôi con mới biết công lao của cha mẹ, thật sự rất đúng.
Lúc này, Tô Lam lặng lẽ đưa khăn giấy qua. Sở Thanh Diên nhận khăn giấy lau nước mắt rồi nói: “Nhưng mà mẹ cảm giác bọn họ cũng không làm ầm ĩ được mấy ngày, bây giờ Trịnh Hạo đang ở trong nhà, bố mẹ nó bên đó cũng không thấy nó đâu, gọi điện thoại thì không bắt máy. Sau này Yên Yên tìm không thấy nó thì chắc là cũng sẽ dừng lại thôi!”
Nghe vậy, Tô Lam gật đầu, mong sao chuyện này mau chóng qua đi.
Trên đường về, Tô Lam bất chợt cảm thán, người xưa nói: Đàn ông sợ làm nhầm nghề, phụ nữ sợ gả nhầm chồng, đúng là không sai, mẹ là gả nhầm người, kết quả hủy hoại cả một đời... Buổi tối, Quan Triều Viễn cho xe đưa Xuân Xuân về, đã mấy ngày không gặp, Xuân Xuân vừa thấy Tô Lam thì ôm cổ cô không buông, cô đi vệ sinh con bé cũng muốn đi theo, bất giác mắt của Tô Lam cay xè, thề sau này nhất định phải ở cùng Xuân Xuân vào buổi tối.
Tuy rằng chỉ hai ngày không gặp, nhưng Tô Lam phát hiện hình như Xuân Xuân biết chạy rồi, tuy rằng chạy vẫn chưa ổn lắm, nhưng trong lòng cũng vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648347/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.