Một tiếng thét chói tai vang lên, có điện rồi!
Vài giây sau, khi mắt của Tô Lam đã thích ứng với ánh sáng, cô mừng rỡ nói: "Có điện rồi, có thể đi rồi!"
Mà lúc này, ánh mặt thâm sâu của Quan Triều Viễn đột nhiên trở nên hơi mơ hồ, anh có hơi thất vọng, bởi vì có điện cũng có nghĩa là cô cũng phải rời xa anh rồi.
Tô Lam hứng khởi xoay người một cái, cô vừa muốn cất bước, thì một tiếng bộp vang lên, khắp nơi lại bắt đầu bị bao phủ với bóng tối.
Tô Lam lại càng hoảng sợ, cô lập tức hét lên một tiếng: "A, xảy ra chuyện gì vậy?"
Quan Triều Viễn lập tức lại gần đỡ lấy cô: "Cẩn thận một chút!"
Lúc này, không biết ở đâu truyền đến một loạt âm thanh kỳ là, giống như là tiếng chim hót hoặc là tiếng động vật kêu. Tóm lại là âm thanh kia rất kỳ lạ, thậm chí còn có phần hơi giống âm thanh của bé trai trong những bộ phim truyền hình liêu trai mà cô xem khi còn bé.
"Âm thanh gì thế?" Tô Lam nắm lấy hai tay của Quan Triều Viễn, bây giờ cô thật sự rất sợ, hình ảnh khi còn bé cô xem phim liêu trai hiện rõ mồn một trước mắt. Vì khi còn bé, cô sợ nhất là đoạn nhạc được phát đầu phim liêu trai.
"Không biết." Cái âm thanh này rất kỳ lạ, Quan Triều Viễn cũng không biết là cái gì phát ra.
U u...
Sau một lúc, âm thanh lại đột nhiên kéo tới.
Tô Lam sợ tới mức cô vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648342/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.