Nhìn thấy vô số đồ ở trước mặt như vậy, Tô Lam cứ như đang bắt phải một củ khoai lang nóng bỏng tay vậy, nhanh chóng nhét lại vào tay của Kiều Tâm, đồng thời miệng oán giận nói: “Cậu mua loại quần áo gì vậy? Không phải quyến rũ khiến người khác mơ mộng, thì là hở hang khiến người khác không nhìn thẳng được.”
Nhưng Kiều Tâm lại trách móc lại nói: “Chị hai à, tớ cũng hơn ba mươi tuổi rồi đó? Nếu tớ không bỏ ra chút vốn liếng nữa thì tớ thật sự trở thành Tề Thiên Đại Thánh rồi.”
“Vậy cậu cũng không cần lộ ra cho đàn ông nhìn như vậy chứ? Như vậy sẽ hạ thấp đẳng cấp đàn ông mà cậu tìm đó.” Tô Lam tận tình khuyên ngăn.
Kiều Tâm lại không tán thành, nhìn về phía chiếc váy đỏ trong tay nói: “Vậy là cậu không hiểu rồi? Đàn ông bây giờ đều thích người phụ nữ đẹp và quyến rũ.”
“Vậy thì cậu đi làm người phụ nữ đẹp đẽ quyến rũ một mình đi, tớ đi tìm thêm xem thử có loại quần áo nào khác có thể mặc không.” Tô Lam lắc đầu, sau đó đi đến trước tủ quần áo tìm đi tìm lại vài lần.
Nhìn thấy Tô Lam lật qua lật lại cũng không tìm được một bộ lễ phục đi tham dự bữa tiệc tối, Kiều Tâm không nhịn được nói: “Chị hai à, cậu đã quên những năm gần đây chúng ta đều trải qua những ngày tháng như thế nào sao, ngày nào cũng nghèo rớt mồng tơi, làm gì có tiền mua lễ phục gì chứ?” Nghe thấy lời này, Tô Lam nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648321/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.