Đảo mắt đã đến thứ hai, Tô Lam vùi đầu làm dự toán với Công ty phần mềm Khải Hàng.
Trong khoảng thời gian này, Lam Dịch Bân đương nhiên tìm mọi cơ hội để tiếp cận Tô Lam, nhưng Tô Lam không cho anh ta cơ hội, sáng đi làm từ sớm, tan làm thì đi dạo cùng đồng nghiệp, vì vậy Lam Dịch Bân không có bất kỳ cơ hội nào để xơ múi.
Mãi cho đến chiều thứ sáu, Tô Lam cuối cũng giao bản dự toán đã hoàn thành cho Tôn Ngọc Như.
Tôn Ngọc Như nhìn thấy dự toán trong tay Tô Lam, nhíu mày nói: "Mới đó mà đã xong rồi?"
"Ừ." Tô Lam gật đầu.
Thật ra chỉ có bản thân cô mới biết mấy đêm nay cô dỗ Xuân Xuân ngủ rồi làm thêm đến hai ba giờ sáng, đúng là năm tháng không tha một ai, sau một tuần, quầng thâm mắt của cô lộ rõ.
Sau đó, Tôn Ngọc Như cười nói: "Tôi sẽ lập tức liên lạc với người phụ trách của Khải Hàng, bảo anh ta qua đây xem bản dự toán của cô, cô ra ngoài đợi tin tức đi."
"Được." Nghe vậy, Tô Lam gật đầu rồi đi ra khỏi phòng làm việc của Tôn Ngọc Như.
Cuối cùng cũng làm xong dự toán, mặc dù biết người phụ trách của Khải Hàng kiểu gì cũng vặn lại nhưng ít nhất Tô Lam cũng đã làm những gì nên làm, về phần kết quả ra sao chỉ có thể nghe theo ý trời.
Cô đến phòng trà làm một ly cà phê cho phấn chấn tinh thần, vừa cúi đầu nhấp một ngụm thì một bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648310/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.