Gặp lại Tô Yên, Tô Lam cũng chỉ nhàn nhạt, nói một hai câu khách sáo mà thôi. Cô và người em gái này thật sự đã thành người xa lạ. Nếu như sau này không còn mẹ, đoán chừng hai chị em họ sẽ cả đời không qua lại với nhau.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Lam vô cùng khó chịu, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Sở Thanh Diên cũng cảm nhận được sự hời hợt giữa hai chị em Tô Lam và Tô Yên, trong lòng cũng rất không thoải mái, cho nên vẫn luôn gọi Tô Yên.
“Yên Yên, con bao lớn rồi? Còn chơi điện thoại, mau tới xem hôm nay chị con trang điểm thế nào!” Sở Thanh Diên gọi Tô Yên đang ngồi ở phía xa xa.
Dưới sự thúc giục của Sở Thanh Diên, cuối cùng Tô Yên cũng không phục, đặt điện thoại di động xuống đi tới.
Nhìn Tô Lam trong gương, Tô Yêu nói qua loa lấy lệ: “Mẹ, chỗ trang điểm Quan Khởi Kỳ mời tới là chỗ nổi tiếng ở Giang Châu, đương nhiên trang điểm đẹp rồi, chúng ta nào có thể tìm được chỗ không tốt chứ?”
Tô Lam biết cô ta cũng chỉ nể mặt mẹ tới nói một hai câu mà thôi, ban đầu cô cũng không trông mong vào việc cô ta có thể đưa ra ý kiến gì.
Sở Thanh Diên nhướng mày nói: “Cái gì mà Quan Khởi Kỳ? Con phải gọi là anh rể, đúng là không biết lớn nhỏ.”
“Anh rể được chưa?” Tô Yên ôm vai nói.
Sở Thanh Diên cười một tiếng, sau đó đưa tay vỗ vai Tô Lam: “Từ nhỏ em gái con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648254/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.