Nhìn thấy biểu cảm buồn ủ rũ của Tô Lam, Quan Khởi Kỳ nhíu mày lại, sự trách cứ trong mắt lúc nãy cũng biến mất gần hết, thay vào đó là sự thương tiếc và đau lòng. Cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, Quan Khởi Kỳ mới nói: "Em muốn đi ra ngoài làm việc cũng không thành vấn đề, bây giờ em có giấy chứng nhận CPA, có rất nhiều công ty cần nhân tài như em, đúng lúc công ty của một người bạn của tôi đang tuyển người, chi bằng tôi giới thiệu em qua đó, công ty cậu ấy vừa khởi nghiệp, sổ sách qua lại cũng không quá nhiều, đương nhiên tiền lương và đãi ngộ cũng sẽ không quá cao, nhưng rất phù hợp với em, buổi trưa có hai tiếng nghỉ ngơi, em hoàn toàn có thể trở về cho Xuân Xuân bú sữa, như vậy vừa không cần cho Xuân Xuân cai sữa mà em cũng có thể đi ra ngoài làm việc, không biết em cảm thấy thế nào?"
Nghe thấy lời hỏi ý kiến của Quan Khởi Kỳ, trong mắt Tô Lam có chứa ánh sáng lấp lánh nhìn anh ấy, nhưng vẫn hơi do dự nói: "Rốt cuộc bạn của anh có cần kế toán không đấy? Đừng vì nể mặt anh mà để người ta đưa không cho tôi một phần tiền lương, tôi không muốn khiến anh phải nợ người ta một ân tình lớn như vậy."
Cô đã mang đến cho anh ấy quá nhiều phiền phức, không thể thêm phiền phức mới cho anh ấy nữa.
Quan Khởi Kỳ nghe vậy thì cười nói: "Có cần hay không em có thể tự đi xem, em thấy vui vẻ thì làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648175/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.