🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiều hôm sau, bác Lý ở đối diện đã mang theo một cái ghế nhỏ ngồi ở cửa hơn nửa ngày. Tô Lam ra ngoài vứt rác, Bác Lý lập tức nói những lời châm chọc: "Tôi nói này Tô Lam, không phải cô nói hôm nay ba của đứa nhỏ sẽ đến đón hai mẹ con cô hay sao? Tôi ngồi đây từ sáng đến giờ, sao vẫn chưa thấy ba của đứa nhỏ đến nhỉ, không phải con cô là đứa con hoang không có ba đó chứ?” Bác Lý này từ khi còn trẻ đã là một người góa chồng, khó khăn lắm mới nuôi một đứa con trai duy nhất lớn lên, do bình thường quá khắt khe, cho nên con dâu bà ta sống chết cũng không chịu sống chung. Bây giờ bà ta đang sống một mình ở đây, con trai bà ta thì thỉnh thoảng đến thăm, còn con dâu thì không đội trời chung với bà ta, vì thế bản thân cô con dâu và cháu cũng sẽ không đến thăm.



Vì tính tình của bác Lý càng về già càng quái đản, chuyện gì cũng thích gò ép, hơn nữa còn nổi tiếng ở vùng này về cách ăn nói rất đáng ghét. Tô Lam với bà ta đã là hàng xóm nhiều năm như vậy, nhưng vẫn bị bà ta nói ra vào, làm cho mang nhiều tiếng xấu.



Tô Lam không thèm để ý đến bà ta, còn Sở Thanh Diên không nhịn được thò đầu ra hét một câu: "Bà già, tích đức đi!"



"Là tôi không tích đức sao? Chứ không phải do hôm qua mấy người ba hoa quá, khoác lác bay tận lên trời." Bác Lý bĩu môi.



Thật sự con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648166/chuong-227.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài, Anh Quá Bá Đạo Rồi!
Chương 227: Đời người như trò đùa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.