Sau khi nghe Tô Lam nói xong, đầu tiên Quan Khởi Kỳ ngạc nhiên không nói nên lời, sau đó lại càng trở nên tức giận.
“Quan Triều Viễn là người hay ma quỷ vậy? Loại chuyện này cũng có thể làm được, chẳng lẽ đứa bé này không phải máu mủ của anh ấy sao? Không được, tôi phải đi tìm anh ấy, bắt anh ấy nói rõ ràng, cho em một lời giải thích hợp lý!” Nói rồi Quan Khởi Kỳ xoay người bước đi.
“Khởi Kỳ!” Nhìn thấy Quan Khởi Kỳ thực sự muốn tìm Quan Triều Viễn đòi công bằng, Tô Lam vội vàng muốn nắm lấy tay của Quan Khởi Kỳ, nhưng Quan Khởi Kỳ đi quá nhanh, người đã bước đến cửa rồi.
Tô Lam biết rằng hiện tại Quan Triều Viễn đã mất trí, muốn nói lý lẽ với anh cũng không thể nói rõ ràng được. Cô sợ bản thân mình làm liên lụy đến Quan Khởi Kỳ, khiến cho Quan Triều Viễn trút giận lên người anh ấy. Dù sao thì cô đã làm phiền anh ấy quá nhiều, cô không muốn gây thêm phiền phức cho Quan Khởi Kỳ.
Vì vậy Tô Lam vội vàng muốn bước xuống giường, nhưng lại không chú ý đến vết thương ở trên bụng mình, chân chưa kịp tiếp đất thì người đã đau đến mức lăn từ giường bệnh xuống đất.
“A…”
Quan Khởi Kỳ nghe sau sau lưng có tiếng hét lên vì đau đớn, quay đầu lại nhìn, thấy Tô Lam lăn xuống từ trên giường, anh ấy sợ hãi đến mức vội vàng bước lên trước, khom lưng ôm cô lên, nhẹ nhàng ôm cô trở lại giường bệnh rồi đặt xuống giường, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648139/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.