"Tô Mạnh Cương làm sao so được với A Hạo chứ! A Hạo là một người có trách nhiệm!" Tô Yên lại đột nhiên xen vào.
Nghe vậy, Tô Lam cũng thấy bối rối, trong đầu nghĩ: "Xem ra vị trí của Trịnh Hạo trong lòng Tô Yên rất cao, sau này dù có đùa cũng không được nói một chữ không tốt về Trịnh Hạo." Dĩ nhiên Tô Yên cũng đã gả cho Trịnh Hạo, giờ hai người họ còn có con gái, bọn họ mới là người một nhà, dù cô với em gái có thân hơn thì sau này cũng chỉ là họ hàng mà thôi, vậy là Tô Lam lại tự nhủ: "Sau này phải hiểu rõ vị trí của mình, quan tâm, chăm sóc em gái thôi còn những chuyện khác thì không thể cứ nói ra mà không đắn đo nữa."
"Đứa nhỏ này, chị con chỉ đùa với con chút thôi mà, sao con lại xem là thật thế hả?" Sở Thanh Diên bật cười mắng yêu Tô Yên.
"Chị, em xin lỗi nhé, là em nhanh mồm nhanh miệng." Tô Yên đỏ mặt, vội vàng nói xin lỗi với Tô Lam.
"Chị em trong nhà, không cần để bụng đâu." Tô Lam mỉm cười đáp lại.
Đêm ấy, Tô Lam ở lại nhà Trịnh Hạo.
Nhà Trịnh Hạo có ba phòng ngủ hai phòng khách, Tô Yên, đứa trẻ và giúp việc ngủ ở phòng ngủ chính, Tô Lam ở phòng ngủ phụ, còn Trịnh Hạo thì ngủ ở chiếc giường nhỏ kê trong phòng làm việc.
Mấy ngày sau đó, Tô Lam luôn tận tâm tận lực chăm sóc Tô Yên và đứa bé. Cô phát hiện Tô Yên rất phụ thuộc vào Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648090/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.