Cuối cùng, thậm chí những đồng nghiệp vô cùng tốt với cô trước đây cũng bắt đầu cô lập cô, vì họ đều nói cô có ô dù, nên mọi người lạnh nhạt với cô, tránh cô, khiến Tô Lam vô cùng khó chịu.
Sau khi vài ngày đắn đo, Tô Lam quyết định làm đơn từ chức.
Lúc Tô Lam đặt từ chức việc lên bàn làm việc của ông chủ, ông chủ hết sức lo sợ, vội đứng dậy hỏi: “Tô Lam, có phải cô chê đãi ngộ chỗ chúng tôi không tốt không? Lương của cô thật sự không thấp, cô xem mỗi ngày Tiểu Trương đều vất vả dẫn đoàn cũng không kiếm nhiều tiền như cô.”
Tô Lam vội ngẩng đầu giải thích: “Ông chủ, không phải đãi ngộ của công ty du lịch không tốt, là nguyên nhân cá nhân của tôi.”
“Cô có nguyên nhân gì? Công ty du lịch chúng tôi thật sự không thể không có cô biết không? Sau khi lần trước người bạn kia của cô ra mặt, người của cục du lịch đã nhìn chúng ta với ánh mắt khác, cô biết bây giờ công ty du lịch khác ghen tị với chúng ta thế nào không? Nếu cô đi rồi, công ty du lịch của chúng ta phải làm sao đây?” Ông chủ mặt ủ mày ê gần như quỳ xuống xin Tô Lam đừng đi.
Tô Lam hơi thấy phiền, nhưng tốt xấu gì thì ông chủ thật sự đối xử với cô rất tốt, nên chỉ có thể kiên nhẫn nói: “Ông chủ, tôi thật sự không thể làm ở đây, xin lỗi! Mong ông nhanh chóng tìm người, tuần sau tôi phải đi rồi.”
Thấy Tô Lam không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648039/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.