Chẳng mấy chốc, Quan Khởi Kỳ lái xe đến trước tòa căn hộ Tô Lam đang ở.
Tô Lam nhìn ra bên ngoài cửa sổ rồi quay đầu, chân thành nói với Quan Khởi Kỳ: “Lần này tôi không b iết nên bày tỏ cảm ơn với anh thế nào.”
“Tôi đã nói là em không cần phải khách sáo với tôi như vậy.” Quan Khởi Kỳ nhìn cô, nói.
Tô Lam gật đầu rồi tháo dây an toàn, nói: “Tôi đi đây, tạm biệt.”
Tô Lam duỗi tay định mở cửa xe, Quan Khởi Kỳ vội gọi cô lại: “Tô Lam!”
“Hả?” Tô Lam ngờ vực, quay đầu nhìn anh ấy.
Quan Khởi Kỳ cúi đầu, mím môi cười nói: “Không mời tôi lên uống chút gì sao?”
Nghe vậy, Tô Lam ngẩn ra nhìn anh ấy, trong lòng nhanh chóng cân nhắc.
Rõ ràng Quan Khởi Kỳ đang niềm mở với mình, mà cô chỉ là một người phụ nữ đã ly hôn, huống hồ cô cũng không muốn dây dưa tình cảm gì với bất cứ người đàn ông nào.
Thế nên ngay sau đó, Tô Lam cười, khéo léo từ chối: “Nói thật là nhà tôi lộn xộn lắm, thực sự không tiện để một người đàn ông như anh lên đâu.”
“Ừm.” Quan Khởi Kỳ gật đầu, cũng tỏ vẻ tán thành.
Lúc Tô Lam muốn xuống xe thì Quan Khởi Kỳ lại mói một câu như đang lẩm bẩm: “Đã mấy tiếng rồi tôi chưa có ngụm nước nào.”
Tô Lam đã mở cửa xe, nghe thấy câu này thì trái tim chợt mềm lại.
Dù nói thế nào thì Quan Khởi Kỳ cũng đã đi đường dài mấy tiếng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648034/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.