Nghe vậy, Tô Lam sửng sốt mất nửa giây, sau đó lập tức phủ nhận: "Bà ta nói bậy, bà ta mới là vợ bé, là vợ bé phá hoại gia đình người khác!"
Tô Lam biết nếu nhân viên bảo vệ tin lời của Hồ Tinh, anh ta có thể sẽ bỏ qua chuyện này, bởi vì ở trong xã hội này, vợ bé thực sự giống như một con chuột hôi hám, bị người người mắng chửi, vây đánh. Nếu đánh tiếp, cô chắc chắn sẽ bị thiệt.
Hồ Tinh định phản bác, nhưng nhân viên bảo vệ đã nghiêm giọng nói: "Tôi không quan tâm mấy người ai là vợ bé, đây là khách sạn, là chỗ làm ăn, không phải nơi để anh đánh nhau, nếu mấy người muốn đánh nhau, xin lỗi, chỗ này không chào đón mấy người, ra ngoài mà đánh, có đánh chết người cũng không ai quan tâm!"
“Hừ!” Hai mẹ con Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc không dây dưa nữa, trợn trắng mắt nhìn Tô Lam một cái, sau đó hai người đỡ lấy nhau, khập khiễng rời đi.
Tô Lam lạnh lùng nhìn bóng lưng của bọn họ, hất cằm nghĩ: Tuy rằng cô lấy một chọi hai, nhưng cũng không chịu thiệt lắm.
Nhân viên bảo vệ thấy bọn họ giải tán, chửi thêm một câu rồi quay lưng bỏ đi.
Lúc này Tô Lam mới cảm thấy mặt và miệng đau kinh khủng, tóc cũng đau, nghĩ lại vừa nãy Hồ Tinh dùng dép đánh vào mặt mình, cô cảm thấy vô cùng bực mình, đáng lẽ ban nãy phải đá vào bụng bà ta thêm một cái mới tính là không chịu thiệt.
Đột nhiên, Tô Thanh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648019/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.