“Chính là tôi, xin hỏi cô là...” Tô Lam cho rằng đây là người đến thanh toán hóa đơn, cho nên trên mặt còn nở một nụ cười thân thiện tiếp đón.
Nghe thấy giọng nói của Tô Lam, người phụ nữ đi giày cao gót kia cô cùng kiêu ngạo bước đến trước mắt cô, đồng thời cũng đánh giá Tô Lam từ trên xuống dưới mấy lần, sau đó lại hỏi: “Cô chính là Tô Lam?”
“Đúng vậy, xin hỏi cô là...” Tô Lam mới vừa gật đầu bày tỏ ý tứ xác nhận, lời còn chưa kịp nói hết.
Chỉ thấy người phụ nữ kia nâng bàn tay lên, tiếp đó hung hăng đánh vào mặt Tô Lam!
Bốp!
Bên trong phòng làm việc rộng lớn lập tức vang lên tiếng tát thanh thúy.
Cái tát này được đánh ra rất nặng, lỗ tai của Tô Lam lập tức ù đi không nghe thấy gì, hai chân đang đi giày cao gót của cô hơi lảo đảo không vững, may mà Tiểu Ninh ở bên cạnh đỡ lấy cô, bằng không thì chắc chắn cô sẽ ngã quỵ.
“Cô là ai vậy? Sao lại tùy tiện đánh người? Có biết chỗ này là chỗ nào không?” Tiểu Ninh lập tức chỉ tay vào người phụ nữ kia nói.
Người nữ kia người lại quan sát Tiểu Ninh một lượt, sau đó tháo kính râm xuống, để lộ ra gương mặt đã được trang điểm tỉ mỉ, lạnh lùng cười nói: “Có phải cô mới tới đây làm không? Chẳng trách lại không nhận ra tôi.”
Tô Lam được Tiểu Ninh đỡ lấy, dốc sức lắc đầu nhưng vẫn chỉ cảm giác được lỗ tai của mình ù ù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647927/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.