Mặc dù cánh tay của anh ấy cũng rất rắn chắc, nhưng cô vẫn cảm thấy không có lực bằng tay của Quan Triều Viễn. Khi nghĩ đến đây, Tô Lam bỗng lắc đầu, tại sao mình còn nghĩ đến tên đốn mạt kia? Đáng lẽ cô nên hoàn toàn quên anh đi. Dù nghĩ như vậy nhưng cô vẫn bất giác sờ vào môi mình, trong đầu lại nhớ đến nụ hôn mạnh mẽ mấy ngày trước.
Ngay sau đó, họ bước lên thảm đỏ và bước vào cổng biệt thự. Một cặp vợ chồng già ngoài sáu mươi tuổi đang đứng ở cửa đón tiếp khách mời.
Có lẽ là ông cụ Lý, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn toát ra phong thái uy nghiêm sang trọng, tóc bạc phơ nhưng khỏe mạnh nhanh nhẹn. Người phụ nữ lớn tuổi đứng bên cạnh ông ấy mặc một bộ sườn xám bằng gấm màu đỏ thẫm, cả người đeo bộ trang sức bằng ngọc lục bảo, ngập tràn khí chất quý phái đôn hậu.
Cặp vợ chồng này không thể bắt bẻ được lễ nghi, thi thoảng hai người nhìn nhau cười tủm tỉm, xem ra tình cảm của họ không những rất thuận hòa mà còn cực kỳ nồng thắm, khiến người khác nhìn vào không thể không ngưỡng mộ kiểu quan hệ chung sống hòa hợp, hạnh phúc bên nhau đến già này.
Khi Quan Khởi Kỳ và Tô Lam đứng trước mặt họ, Quan Khởi Kỳ khom lưng cúi chào rất lễ độ, tươi cười nói: "Ông cụ Lý, chúc ông mạnh khỏe an khang, bà chủ, chúc bà trẻ mãi không già!”
“Thằng nhóc Khởi Kỳ này, miệng của cháu càng ngày càng ngọt, mà này, tôi chưa gặp qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647882/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.