Ngay sau đó Tô Lam vừa ngẩng đầu lên đã biết bản thân mình suy nghĩ nhiều rồi.
Quan Triều Viễn móc một trăm năm mươi tệ từ trong ví tiền ra đặt ở trước mặt của cô, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Cô Tô, tôi nghĩ tôi cần phải làm rõ với cô một chút, ngoài việc tôi đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc của Thịnh Thế ở bên ngoài ra cũng không có kiêm thêm bất kỳ chức vụ nào khác, cho nên một trăm năm mươi tệ này mời cô thu hồi lại!"1
Cô không khỏi có chút buồn cười, chỉ cần một câu đã có thể giải quyết được chuyện này, tại sao còn phải nói nhiều như vậy? Không phải là muốn nói anh không phải con vịt đó sao?
"Tôi hiểu ý của tổng giám đốc Quan." Cô mỉm cười nói một câu.
Thì ra sếp lớn bảo cô tới chính là muốn nghiêm túc thanh minh một chút rằng anh không có làm nghề nghiệp đặc thù, chút yêu cầu này cô có thể đặc biệt sảng khoái đồng ý với anh.
Thế nhưng động tác kế tiếp của anh lại làm cho cô mê man!
Cô vừa mới đưa tay ra muốn cầm lại một trăm năm mươi tệ, không ngờ anh lại đi trước ném ra một tờ ông nội Mao(*).
(*)Ông nội Mao: ý chỉ hình ảnh Mao Trạch Đông in trên đồng nhân dân tệ Trung Quốc.
Cô nghi ngờ nhìn, không rõ ý của anh: "Tổng giám đốc Quan như vậy là sao?"
"Một trăm tệ này là trả thù lao tối hôm qua cho cô." Trong mắt anh tràn ngập cảm giác về sự ưu việt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647666/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.