“Buông tôi ra mau, các người đang làm cái quỷ gì vậy? Mẹ, mẹ thật sự không công bằng chút nào, mẹ làm như vậy không phải là giúp Giản Di Tâm đâu, mẹ đang hại chị ấy đấy..."
Giản Nghi Ninh nói gì đi chăng nữa thì cũng không có tác dụng, anh ấy vẫn bị mẹ sai người nhốt lại.
Nhà họ Thời.
Lúc Thịnh Hàn Ngọc tới nhà họ tìm người, đến cửa lớn anh còn chưa kịp bước vào đã bị đuổi chạy trối chết.
Đây là lần đầu tiên trong đời Thịnh Hàn Ngọc phải chật vật như vậy, bị Thời Vũ Thành xách con dao phay đuổi giết khắp khu trọ.
Thời Vũ Thành vừa đuổi vừa há miệng chửi, chửi anh là kẻ bạc tình thay lòng đổi dạ, chửi anh là thằng đàn ông cặn bã.
Đã phụ lòng Huyền Huyễn rồi giờ còn không biết xấu hổ tìm tới nhà, người nhà họ Thời có chết, có tàn cũng đều do anh làm hại, Thời Vũ Thành ông hôm nay có phải liều cái bộ xương già này cũng phải lấy được một lời giải thích từ anh...
Thành thực mà nói thì dù Thời Vũ Thành có lôi dao phay ra cũng không hề làm Thịnh Hàn Ngọc bị thương gì.
Anh chọn cách chạy trốn chứ không quay lại giành lấy dao phay từ tay ông ấy, anh không muốn phản kháng khiến Thời Vũ Thành thêm nhục nhã, tất cả cũng vì nể mặt Thời Du Huyên.
Có điều, dù có bị đuổi chạy trối chết, nhưng anh cũng có thể chắc chắn Huyên Huyên không về nhà mẹ đẻ.
Tất cả là tại anh quá nóng vội, đưa ra phán đoán sai lầm, Thời Vũ Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481866/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.