Vân Triết Hạo chưa bao giờ nghe Thịnh Hàn Ngọc nói với giọng điệu như vậy, anh đã gấp gáp đến mức nói năng lộn xộn.
"Hàn Ngọc, bình tĩnh, anh ở đâu?"
Mười phút sau.
Vân Triết Hạo và vợ là Mã Linh Nhi đến nơi.
Mã Linh Nhi dùng tốc độ nhanh nhất để thay quần áo phẫu thuật để vào phòng phẫu thuật, trước khi vào cô ấy đã trao đổi với viện trưởng và chủ nhiệm khoa phụ sản, thời gian tiến vào không hề chậm trễ.
Vân Triết Hạo ở trên hành lang an ủi: "Đừng lo lắng, Linh Nhi vào trong nhất định sẽ cứu được Thời Du Huyên, cô ấy sẽ không sao đâu."
Mã Linh Nhi là một bác sĩ cấp cứu, tuy không thuộc khoa sản nhưng cô ấy có kinh nghiệm lâm sàng phong phú trong việc đối phó với những ca bệnh bất ngờ.
"Trách tôi, chuyện này đều do tôi, nếu tôi nói rõ ràng với cô ấy thì sẽ không xảy ra chuyện."
"Huyên Huyên là người thấu tình đạt lý. Tôi hẹp hòi, ích kỷ. Tất cả là lỗi của tôi..."
Thịnh Hàn Ngọc cứ lẩm bẩm như vậy, nhìn chằm chằm vào ngọn đèn phía trên phòng phẫu thuật, như thể linh hồn anh đã bị nhốt vào bên trong.
Cửa phòng phẫu thậut lại được mở ra, Mã Linh Nhi bước ra nói với anh: "Vợ anh cần truyền máu gấp, nhưng cô ấy có nhóm máu RH âm tính, ngân hàng máu không còn nên phải tìm một giải pháp càng sớm càng tốt."
"Được rồi, tôi nghĩ cách, tôi sẽ nghĩ cách."
Thịnh Hàn Ngọc nói sẽ có cách, nhưng anh có thể có cách gì đây?
Anh gọi cho Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481847/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.