Trong lòng Thời Du Huyên không tin nhưng vẫn bảo người đặt tổ yến xuống, có điều cô không định ăn.
Thời Vũ Kha thấy cô đặt bát tổ yến xuống liền đứng dậy ngay lập tức, toàn nói chuyện liên quan đến Giản Dị Tâm: “Chị nghe nói vị hôn thể trước kia của chồng em về rồi?”
“Cô gái đó với chồng em chắc sẽ không nối lại tình cũ đâu nhỉ? Đàn ông ấy à, làm gì có mèo nào mà không ăn vụng, hơn nữa lại còn là người tình cũ, chắc phải đặt ở vị trí cao nhất trong lòng ấy.”
Thời Du Huyên không muốn nghe liên ngắt lời cô ta: “Chị đến đây làm gì? Đến chúc mừng tôi hay đến làm tôi khó chịu? Đừng nghĩ đàn ông ai cũng giống Thịnh Dự Khải. Chồng tôi chỉ yêu tôi, Giản Di Tâm đã là chuyện cũ rồi, giữa hai người bọn họ chẳng có gì cả. Chị đừng nói hươu nói vượn hủy hoại thanh danh người ta, sau này người ta còn phải lấy chồng nữa.”
Sự tự tin của Thời Du Huyên khiến cô ta thấy nực cười.
“Em gái ơi, người đàn ông của em với Giản Di Tâm còn đang ở biệt thự đối diện hò hẹn nhau kìa, chỉ có em như đứa ngốc bị lừa qua mặt thôi.”
“Chị trở về dưỡng thương cho tốt đi, sau này nói chuyện giữ lại tí đức đi, ăn nói hàm hồ đổ oan cho người khác không có lợi cho việc khôi phục vết thương đâu.” Thời Du Huyên đứng dậy, hạ lệnh tiễn khách.
Thời Vũ Kha cũng đứng dậy, nhưng cô ta không đi mà nói chắc như định: “Không tin thì em đi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481844/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.