Nhưng lại không ngờ rằng đã đấu mấy hiệp rồi, chính mình lại bị lép vế.
Giản Di Tâm không cam lòng, không cam lòng nhận thua như thế.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Cô ta dậy sớm, tự tay nấu một bữa sáng ngon lành rồi gõ cửa phòng hai người: “Hàn Ngọc, cô Thời, bữa sáng đã chuẩn bị xong”
Cả hai đã dậy rửa mặt, đang chuẩn bị ra ngoài.
Thịnh Hàn Ngọc mở cửa: “Người làm đâu? Sao lại là em gọi tụi anh?”
Giản Dị Tâm mỉm cười điềm đạm: “Bữa sáng là do em làm nên em muốn tự mình lên mời hai người xuống nếm thử tay nghề của em.”
Thời Du Huyên xuất hiện phía sau Thịnh Hàn Ngọc trong bộ đồ ngủ: “Cảm ơn cố Giản đã tự tay làm bữa sáng cho chúng tôi. Cô là khách mà làm vậy khiến chúng tôi cũng ngại lắm đấy.”
“Còn nữa, tôi đã gả cho anh Hàn Ngọc rồi nên sau này cô cứ gọi tôi là mợ chủ Thịnh, tránh để người làm cười nhạo sau lưng rằng cô Giản không hiểu phép tắc.”
Sáng sớm hai người phụ nữ đã đấu đá nhau, lần này là Thời Du Huyên Thắng.
Nhưng khi đến bên bàn ăn thì Thời Du Huyên không cười được nữa vì tài nấu nướng của người phụ nữ này thật giỏi.
Hơn nữa bữa sáng làm rất hợp khẩu vị của Thịnh Hàn Ngọc, anh đã ăn nhiều hơn so với bình thường.
Giản Di Tâm ngồi bên cạnh anh như một người vợ hiền, một người mẹ tốt. Cô ta bóc trứng cho anh, đưa khăn giấy và liên tục kể về những gì đã xảy ra với họ trước đây.
Thịnh Hàn Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481842/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.