Giản Nghi Ninh không phải người ngoài, Giản Di Tâm là chị gái của anh ấy, anh ấy cũng có quyền được biết.
Sau khi cúp điện thoại, Thời Du Huyên nằm trên giường nghỉ ngơi một lát. Hôm qua cô không ngủ cả đêm, hiện tại lại đang mang thai nên rất dễ mệt mỏi.
Vừa chìm vào giấc ngủ thì cô đã mơ, mơ thấy Giản Di Tâm vứt tất cả đồ đạc của cô ra ngoài và đuổi cô đi!
Cô gọi Thịnh Hàn Ngọc và hỏi anh xem đó là ý của anh hay chỉ là ý của Giản Di Tâm. Thịnh Hàn Ngọc ngồi trên ghế sô pha không thèm để ý tới cô, cho dù cô có hét có gọi thế nào đi chăng nữa cũng không nhận được sự đáp lại.
Cô đi tới kéo anh những bàn tay của cô lướt qua cánh tay anh, hoàn toàn không giữ được chút nào!
Sao lại có thể như vậy?
Thời Du Huyên khó hiểu nhìn Giản Di Tâm đang đứng ở cửa nở nụ cười ác độc: "Cô mau cút khỏi đây đi, nhà của người đàn ông của tôi thì cũng là của tôi, để cô chiếm đóng lâu như vậy thì đã lợi cho cô lắm rồi..."
Trái ngược với bề ngoài yếu ớt, sức lực của Giản Di Tâm rất lớn. Cô ta dùng sức đẩy cô ra khỏi cửa, chẳng những vậy mà còn kéo cô đến hồ nhân tạo, muốn dìm chết cô!
"Không được, buông tôi ra!"
Thời Du Huyên vàng vẫy hai tay trong không khí, dốc sức liều mạng hô "Không được". Đến khi cô đột nhiên ngã xuống từ trên giường và ngồi dậy, lúc này mới biết là mình chỉ nằm mơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481832/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.