Vào thời điểm quan trọng như vậy mà chỉ có mỗi Thịnh Dự Khải nhảy lên nhảy xuống hò hét, còn Thịnh Hải lại không có một chút động tĩnh gì. Chuyện này rất không bình thường.
Mà muốn điều tra chuyện này cũng không khó, từ việc Bách Tuyết lại vào bệnh viện tâm thần cho đến chuyện mấy ngày trước Thịnh Dự Khải đột nhiên sa thải tất cả người giúp việc trong nhà...
Hai người đã có thể đoán được sự thật.
Giữ anh ta, chờ ngày thu lưới!
Khi Thời Du Huyên không tiếc lời nhắc đến ông cụ, Thịnh Dự Khải cảm thấy chột dạ vô cùng nhưng không thể tranh cãi trước mặt mọi người.
Anh ta chỉ có thể kiên nhẫn ngồi nghe, nghe được vài câu mới ngắt lời: "Thời Du Huyên, nếu tôi nhớ không làm thì cô là chủ tịch tập đoàn Thiên Mã nhỉ? Tập đoàn chúng tôi mở cuộc họp hội đồng quản trị, cô ở đây làm gì?"
Thời Du Huyên nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy, tôi là chủ tịch của Thiên Mã. Nhưng điều đó không xung đột với việc tôi cũng là cổ đông của Đính Thịnh"
Thịnh Hàn Ngọc im lặng, Thời Du Huyên vẫn chưa nói xong: "Thành viên hội đồng quản trị Thịnh thị, Thời Vũ Kha cũng là thành viên hội đồng quản trị nhỉ? Sao lần này cô ấy không đến họp ban giám đốc? À, đúng rồi, hôm nay chú hai cũng không tới. Chú hai đâu?"
Đúng là chọc ngoáy sâu tận tim gan. Thịnh Dự Khải rất muốn đạp ghế bỏ đi, nhưng anh ta không dám.
Nếu anh ta bỏ đi thì quyền lực và lợi ích của anh ta sẽ càng không được bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481805/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.