“Khóc rời đi?”
Thịnh Hàn Ngọc khó hiểu, hỏi quản gia: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Quản gia nói ra sự thật, nghe xong, Thịnh Hàn Ngọc đã hiểu ra mọi chuyện, nhất định là cô đã đến biệt thự tìm mình, đúng lúc nghe được những lời mình nói với Giản Di Tâm.
Đừng thấy Thời Du Huyên luôn bày ra vẻ tỏa sáng hồn thiên như bề ngoài, trên thực tế, môi trường sống thời thơ ấu đã khiến cô trở nên nhạy cảm, việc thiếu tình yêu thương, khao khát được yêu thương đã hình thành tính cách không muốn được bố thí tình yêu thương của cô.
Thịnh Hàn Ngọc lập tức gọi điện thoại cho cô, nhưng đã bị ngắt sau một tiếng đổ chuông, anh gọi lại thì chỉ nghe được âm thanh báo đã tắt máy.
Xong rồi, nhất định là cô giận rồi!
Tức giận thì anh có thể hiểu được, nếu chỉ nghe được một nửa thì đổi thành bản thân anh cũng sẽ tức giận.
Nhất định phải tìm được cô để giải thích rõ ràng.
Thịnh Hàn Ngọc luôn tỏ ra khiêm tốn, nhưng lần này anh lại cao giọng một cách bất hợp lý.
Anh đã đăng một lời xin lỗi trên đài truyền hình, không phải nhận lỗi với vợ, thừa nhận sai lầm, mà là thành khẩn mời Thời Du Huyên về nhà để anh giải thích xin lỗi.
Nội dung mới mẻ và tinh tế, khiến người ta mở rộng tầm mắt, vừa cảm động vừa buồn nôn, vừa bá đạo vừa yếu đuối.
Nó không hợp với phong cách thường ngày của Thịnh Hàn Ngọc chút nào.
Nội dung như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481773/chuong-292.html