Bây giờ trong nhà họ Thịnh, tuy rằng lời nói của Thời Vũ Kha vẫn chưa đến mức "nhất ngôn cửu đỉnh” nhưng mà quyền lên tiếng cũng có sức ảnh hưởng hơn trước kia, nếu cô ta đã nói như vậy, thì Bách Tuyết và Thịnh Hải đều đến dự tiệc rượu.
Sau khi hai người bọn họ đi mới phát hiện, không chỉ có bọn họ, mà hai vợ chồng Thịnh Giang và Vương Dĩnh Chi cũng đến.
Bách Tuyết vừa thấy Vương Dĩnh Chi đã trừng mắt: “Chị tới làm gì?”
Lần trước Vương Dĩnh Chi thắng kiện, còn thắng được rất nhiều lời ủng hộ của cư dân mạng, bây giờ chẳng sợ bà ta, vì thế trợn ngược lại: "Cô có thể tới, vì sao tôi không thể chứ?”
Đây là lần đầu tiên Bách Tuyết bị Vương Dĩnh Chi chọc tức không biết phải nói thế nào, bà ta quay người bỏ đi, không để ý đến Vương Dĩnh Chi.
Nhưng bà ta không muốn thấy Vương Dĩnh Chi, không có nghĩa là Vương Dĩnh Chi có thể tha cho bà ta, Vương Dĩnh Chi bước từng bước theo phía sau Bạch Tuyết, còn châm chọc bà ta không ít.
Trên mặt Thịnh Dự Khải đeo một mặt nạ màu vàng kim che nửa mặt, đứng trong đám khách khứa, bởi vì gần đây chuyện làm ăn trong nhà họ Thịnh khởi sắc rất lớn, thái độ mọi người với anh ta cũng tốt hơn không ít.
Đây đều là công lao Thời Vũ Kha, anh ta cảm thấy mình đã cưới được một cô vợ tốt, khó tránh khỏi có hơi đắc ý, mà đắc ý sẽ bị lộ nguyên hình!
Thịnh Hàn Ngọc đến đây.
Anh nắm tay Thời Du Huyên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481753/chuong-272.html