Cho nên cũng đến đây, là vì giúp Thời Vũ Kha một tay!
“Con nhóc thối, con âm thầm giúp chị gái con mà không nói cho bố, nhìn dáng vẻ này đúng là đủ lông đủ cánh rồi.” Thời Vũ Thành cười mắng.
Về nhà trên đường, Thời Vũ Kha đã đẩy một vài chuyện cô ta không tiện giải thích lên trên người Thời Du Huyên, bị bố hiểu lầm là chị em hòa thuận, ở chung rất tốt.
Hai người ai cũng không giải thích, Giang Nhã Đan ước gì Thời Du Huyên đừng chú ý tới bà ta, chủ động vào phòng bếp nấu thêm đồ ăn, trăm phương nghìn kế lấy lòng cô.
Hiếm khi một nhà họ có được không khí hòa hợp, hòa thuận vui vẻ.
Đang chuẩn bị ăn cơm, chuông cửa lại vang, lần này là Bách Tuyết tới!
“Reng”!
Thời Vũ Thành nghe nói Bách Tuyết tới, lập tức cúi đầu xuống ném đũa lên bàn, to tiếng nói với người làm: “Không được mở cửa, bảo bà ta cút đi!”
Thời Du Huyên và Thời Vũ Kha trao đổi một ánh mắt, Thời Vũ Kha khuyên bố: “Bố đừng nổi giận, bây giờ bà ta vẫn là mẹ chồng con, con vẫn là con dâu nhà họ Thịnh, đều có quan hệ thân thích, quá cứng rắn cũng không tốt…”
“Không có gì không tốt cả, Thời Vũ Thành bố gả con gái không mong quá giàu sang phú quý, ít nhất không thể để con bị ép làm bảo mẫu hầu hạ một tên ăn cháo đá bát, cũng không thể bị giam giữ như tội phạm, về nhà mẹ đẻ còn theo tới, không được mở cửa.”
Thời Vũ Thành cũng không ngốc, ông ấy đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481732/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.