Thời Du Huyên lấy một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi ra đưa qua: “Em gái, đây là mẹ chị bảo chị đưa cho em, là số tiền bồi thường năm đó bố mẹ em để lại, nhiều năm như thế, bà ấy vẫn luôn giữ giúp em, bây giờ trả lại cho em…” Nói thật dễ nghe, “vẫn luôn giữ” à? Chỉ sợ là đã sớm đổ vào sòng bài rồi, bây giờ sợ chuyện bại lộ nên len lén trả trở về, còn không biết là tham ô từ chỗ nào đến đây này. “Ồ? Tại sao bà ấy không tự trả, lại đê cô đến đưa?” Thời Du Huyên không nhận tấm thẻ kia. Bên trong có bao nhiêu tiền cô không để ý, cái cô quan tâm là Giang Nhã Đan vì giấu số tiền kia, năm đó mới có thể ra tay khi cô còn nhỏ như thế, khiến cô không thể không giả ngu mới có thể còn sống! Thời Vũ Kha thấy cô không nhận, thế là ép nhét vào trong lòng cô. Sau đó rút tờ khăn giấy trong hộp trên bàn trà lau nhẹ khóe mắt không hề có chút nước mắt: “Mẹ chị không dám đến gặp em, bà ấy sợ em hiểu lầm chuyện của Mặt Sẹo là do bà ấy sai bảo… Không liên quan đến mẹ chị, em gái, bắt cóc em là chủ ý của Mặt Sẹo, thật sự không liên quan gì đến mẹ chị…” Thời Du Huyên đoán đúng, lần này Thời Vũ Kha đến là để cầu tình cho Giang Nhã Đan. Cô ta thực sự là thật lòng thật dạ, liều mạng giải vây cho Giang Nhã Đan. Bắt đầu nói tất cả lỗi sai đều là của Mặt Sẹo, về sau còn nói bố vừa xuất viện, không thể chịu nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Nếu như mẹ vào tù, bố nhất định không thể chịu được, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì thì đều là lỗi của Thời Du Huyên. Cô đã sớm đoán được Thời Vũ Kha có thể sẽ nói như thế, nhưng cô cũng không cãi lại, chỉ nói với cô: “Để Giang Nhã Đan về đi, lần này tôi bỏ qua cho bà ta, bảo bà ta sau này cách xa tôi ra, còn lần nào nữa thì tôi sẽ không dễ nói chuyện như thế đâu.”
Thời Du Huyên bảo quản gia tiễn khách, quay người lên lầu. Không phải cô muốn bỏ qua cho Giang Nhã Đan, mà mà Mặt Sẹo đến cục cảnh sát khai rằng tất cả mọi chuyện đều nằm trên người mình, Giang Nhã Đan lúc này mới trốn qua một kiếp! Coi như Mặt Sẹo không xác nhận, cách để cho Giang Nhã Đan vào tù cũng không chỉ mỗi cách này, nhưng Thời Vũ Kha có một câu nói mà cô cũng đồng ý, nếu như mẹ cô ta vào tù, bố nhất định sẽ không thể chịu nổi. Giang Nhã Đan tuy rằng không chung thủy với Thời Vũ Thành, nhưng tình cảm của hai người vẫn rất tốt, nếu Giang Nhã Đan vào tù, chỉ sợ Thời Vũ Thành sẽ chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh như lời Thời Vũ Kha nói. Thời Du Huyên buồn nôn như nuốt phải ruồi, nhưng tạm thời không thể không bỏ qua cho người đàn bà kia. …… Biệt thự nhà họ Thịnh. Bách Tuyết trong phòng khách gọi điện thoại cho con trai mình: “Con ở đâu? Nói thật cho mẹ biết.” Thịnh Dự Khải nói với bà ta là đi ra ngoài, nhưng buổi chiều có người trông thấy anh ta và Thời Vũ Kha thân mật đi shopping mua sắm xa xỉ phẩm. Bà ta tức đến suýt nổ phổi. Sau khi Thịnh Dự Khải cưới Thời Vũ Kha xong, càng lúc càng không nghe lời bà ta, bây giờ lại còn nói dối lừa bà ta!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]