Ngay khi Thời Du Huyên cảm thấy không thể chống đỡ được nữa, chuẩn bị khai rõ ra hết.
Thịnh Hàn Ngọc đột nhiên đổi giọng: “Cô nói thật với tôi, rốt cuộc cô có quen Di Tâm hay không?”
Đề tài thay đổi quá nhanh, nhanh đến mức Thời Du Huyên không có thời gian chuẩn bị, rồi theo phản xạ tự nhiên thốt lên: “Không quen biết.”
Thịnh Hàn Ngọc: “Chưa từng gặp?”
Tim Thời Du Huyên đập thình thịch: “Chưa gặp bao giờ.”
Một khi đã nói dối, thì phải dùng một trăm lời nói dối khác để lấp liếm.
Thịnh Hàn Ngọc xuất hiện đột ngột khiến cô trở tay không kịp, lúc này nếu rối loạn thì sẽ không giữ được bất kỳ bí mật nào nữa.
Giản Nghi Ninh không xen vào, quay đầu qua một bên, giả vờ chuyện này không liên quan gì đến mình.
Thịnh Hàn Ngọc hiểu rõ, hai người này có một bí mật chung, và cả hai cùng đề phòng một mình anh.
Trong lòng anh có hơi hụt hẫng, có một cảm giác không thoải mái khó hiểu.
Ánh Tử nói chưa từng gặp Giản Dị Tâm, tuy rằng anh rất thất vọng nhưng cũng là điều đã đoán trước, từ sau khi chung cư bốc cháy anh đã trở thành anh hùng trong khu nhà, vì thế mà nhân cơ hội đó nghe được không ít chuyện.
Ví dụ như ban quản lý nói căn hộ này sẽ ngẫu nhiên có phụ nữ đến, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy họ đi lúc nửa đêm, còn ban ngày thì đúng là có hai người, một người là Ánh Tử, một người là dì dọn vệ sinh.
Anh cũng đã từng đi tìm dì dọn vệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481617/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.