Thời Vũ Kha thầm cười lạnh, thì ra là gài bẫy chờ cô ta ở đây?
Bách Tuyết muốn tay không bắt sói, cưới vợ không tốn một đồng? Không có cửa đầu.
2
Tuy trong lòng cô ta hiểu rõ, nhưng trên mặt lại không tỏ vẻ gì, chỉ tươi cười như hoa: “Được thôi, khó xử của nhà họ Thịnh chính là khó xử của cháu, sau này cháu là vợ của Dự Khải đương nhiên cũng phải đồng cam cộng khổ với anh ấy, cháu nghe theo bác hết, bác nói gì cháu nghe đó.”
Nụ cười trên mặt Bạch Tuyết đã cứng lại rồi, nhưng mà chỉ vừa chớp mắt một cái là đã khôi phục nguyên dạng.
Chỉ là vờ nói mệt mỏi phải về phòng nghỉ ngơi, bảo Thời Vũ Kha cứ tự nhiên.
Thứ Bách Tuyết để ý không phải lễ hỏi, mà căn bản là không muốn cho Thời Vũ Kha vào cửa, vốn bà ta cảm thấy cô ta xuất thân từ gia đình bình dân không xứng với con trai bà ta, mà biểu hiện lần này của Thời Vũ Kha đã làm Bách Tuyết chấn động!
Thủ đoạn quá cao, thủ đoạn như vậy dùng ở trên người kẻ thù thì rất tốt.
Nhưng tiếp theo, người dùng để đối phó có phải là bà ta hay không đây?
Bạch Tuyết làm hại Thời Vũ Kha không thể sinh con, bà ta không tin sau này Thời Vũ Kha sẽ cho qua mà sống hòa bình với bà ta.
Tuyệt đối không thể nào, đừng thấy bây giờ cô ta tỏ vẻ kính cẩn nghe theo, giả vờ như không có việc gì, đây là vì cô ta vẫn chưa đứng vững ở nhà họ Thịnh.
Chỉ cần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481603/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.