Anh ta kéo Thịnh Trạch Dung đến một nơi vắng người, Thịnh Hải và Bách Tuyết cũng tụ lại đây, bốn người một nhà tề tựu, nói cùng một chuyện nhưng lại không có cùng một tâm tư.
Thịnh Dự Khải vội vàng nói: "Trạch Dung, chủ nói thật với anh. Thịnh Hàn Ngọc có liên quan đến Tập đoàn Đinh Thịnh không?"
Thịnh Trạch Dung gật đầu: "Có liên quan."
Ba người đều hít vào một ngụm khí lạnh, ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng!
Xong đời rồi, Thịnh Hàn Ngọc có liên quan đến Tập đoàn Đỉnh Thịnh.
Bọn họ tự động cho rằng "có liên quan" và "người thành lập" có liên hệ với nhau, mặc dù sự thật cũng đúng là có chuyện như vậy.
Lòng của Thịnh Dự Khải đã lạnh thấu.
Ban đầu anh ta cho rằng sở dĩ Tập đoàn Đỉnh Thịnh có tên này là bởi vì người thành lập họ Thịnh, cũng có ý nghĩ nịnh bợ, tâm tư muốn làm quen.
Hai người mạnh hợp lại, đều họ Thịnh, làm ra một khoản "thịnh" không thể tả được.
Nhưng anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, chủ tịch của Đinh Thịnh lại là Thịnh Hàn Ngọc, hơn nữa hiện tại anh ta cũng đã hiểu hàm nghĩa của cái tên Đỉnh Thịnh này.
Ý không phải là cực kỳ (đỉnh cấp) thịnh vượng, mà là thay thế (đỉnh thể) Thịnh gia!
"Chủ tịch Thịnh, sắc mặt của anh không tốt, không sao đấy chứ? Có cần tôi gọi 120 giúp anh không?" Lời nói của Thịnh Trạch Dụng cắt ngang suy nghĩ của Thịnh Dự Khải.
Anh ta lấy lại tinh thần, vội vàng nắm lấy tay của Thịnh Trạch Dung: "Em trai, anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481589/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.