Thịnh Hàn Ngọc nhận ra có điều không thích hợp, từ phòng sách đi tới phòng bếp, ánh mắt hai người trong khoảnh khắc chạm nhau, người phụ nữ lập tức sợ hãi kêu: “Ôi... Sao lại có người thế?”
Sắc mặt anh lạnh như băng, trầm giọng nói: “Bà là ai, sao bà có chìa khóa phòng này?”
Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, mặc đồng phục của công ty quản lý nội trợ, thực ra không cần hỏi anh cũng biết là hiểu lầm.
Niềm hào hứng chợt bị dập tắt.
Quả nhiên, người phụ nữ lắp bắp nói: “Tôi là di Vương của công ty Bảo Khiết, tôi dọn vệ sinh cho ngài đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên trông thấy ngài”
“Ừ, bà tiếp tục làm việc đi.”
Tuy bị tụt hứng, nhưng không sao, năm năm anh còn đợi được, đợi thêm vài ngày cũng không sao.
Tay chân dì Vương nhanh nhẹn, rất mau đã thu dọn nhà trọ bừa bộn thành sạch sẽ. Nhưng dì nói rất nhiều, khiến tại Thịnh Hàn Ngọc lùng bùng không được yên.
“Ở bên ngoài ngài còn có nhà khác đúng không?”
“Bình thường ngài nghỉ ngơi ở đâu, mẹ ngài đang làm gì, phòng này ngài định đầu tư hay là để bố mẹ sống.”
Thịnh Hàn Ngọc nhíu mày, sau đó đi vào phòng sách đóng cửa lại, ngăn cách mọi thanh âm
bên ngoài.
Căn nhà khoảng một trăm mét vuông để không bao lâu đã dọn xong rồi, di Vương vừa rời đi không lâu, chuông cửa liền reo lên: “Leng keng!”
Anh rón ra rón rén đi đến cạnh cửa, vừa muốn nhìn xuyên qua mắt mèo xem người bên ngoài là ai, bên ngoài đã có tiếng hét:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481539/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.