Trái tim Thời Vũ Kha cũng nhảy lên đến cổ họng, nghĩ thầm rằng làm ơn đừng bao giờ phát hiện ra mình. A Sửu xoay người lại mở tủ chén bát ra.
Cô ta thầm thở phào nhẹ nhõm, dịu dàng nói: “A Sửu, ăn cơm thôi.”
“Bưng lên đi, ngay cả chút khả năng quan sát đều không có thì sau này gả đi cô sẽ phải chịu sự tức giận của mẹ chồng cô mà thôi.”
“Cô.”
Thời Vũ Kha phải đè nén cơn tức giận của mình như vậy đến khi nào nữa đây. Hơn nữa cô ta đã nhịn cả buổi sáng rồi, không thể nhịn nổi nữa, lập tức chế giễu lại: “Cô vẫn nên lo cho bản thân mình đi, lớn lên đã xấu mà tính tình lại còn gian xảo thì sẽ không có ai cưới cô đâu.”
“Hừ!”
A Sửu khịt mũi hừ một tiếng, rồi lại nhìn cô ta với ánh mắt khinh thường. Sau đó cô đi ra ngoài ngồi vào bàn, chờ ăn cơm.
Thời Vũ Kha nhờ việc chiếm được lợi từ trong lời nói nên cảm thấy thoải mái hơn. Cô ta bưng tất cả các món ăn sáng đặt trên bàn, khi đang chuẩn bị bưng sữa đậu nành lên, đột nhiên cô ta nảy ra một ý tưởng!
Cô ta nhanh chóng cầm lấy lọ muối, múc bốn năm muỗng liên tiếp cho vào, sau đó suy nghĩ một chút dứt khoát cầm lấy đổ hơn một
nửa lọ vào bên trong sữa đậu nành.
Cô ta dùng thìa khuấy lên, lúc này gương mặt mới vui vẻ trở lại rồi mang nó ra ngoài... Khi Thời Vũ Kha ra ngoài thì trên bàn ăn lại có thêm một người.
Giản Nghi Ninh tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481526/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.