Điện thoại di động của Giản Nghi Ninh luôn không có người trả lời, anh bấm đi bấm lại nhiều lần, cuối cùng một giọng nữ máy móc vang lên từ bên kia: "Thật xin lỗi, số điện thoại bạn vừa gọi đã tắt máy...".
"Đáng chết!"
Lần này chính là mắng Giản Nghi Ninh.
Thịnh Hàn Ngọc xác định Giản Nghi Ninh nhất định có tung tích của Giản Di Tâm nên anh lập tức rời khỏi nhà trọ trực tiếp chạy qua nhà họ Giản.
Điện thoại di động liên tục đổ chuông trong xe, tự động tắt khi hết pin.
Giản Nghi Ninh đi siêu thị mua đồ dùng cần thiết hàng ngày và nguyên liệu nấu ăn cho Thời Du Huyên, trong biệt thự mặc dù sạch sẽ nhưng lại không có đồ ăn thức uống gì.
Mua sắm đến khi giỏ hàng đã đầy thì anh ta mới đi đến quầy thu ngân tính tiền, nhân viên nhân viên thu ngân dùng ra đa quét và đóng túi cho anh: "Thưa ngài, ngài dùng tiền mặt hay là quét mã?"
"Tiền mặt."
Giản Nghi Ninh vừa từ nước ngoài trở về, đối với việc quét mã tính tiền trong nước cũng chưa thích ứng được, theo thói quen muốn lấy túi tiền ra thanh toán nhưng lại không thấy ví tiền đâu cả.
"Hả, ví của tôi đâu?"
Giản Nghi Ninh lục tung tất cả các túi của mình từ trên xuống dưới nhưng không tìm thấy gì.
Phía sau anh ta còn xếp hàng dài, đã có người không kiên nhẫn bắt đầu thúc giục: "Nhanh một chút đi, không mang tiền thì có thể dùng ví điện tử để thanh toán."
Nhân viên thu ngân cũng nhắc nhở: "Thưa ngài, ngài có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481513/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.