Hạng Kình Hạo mỉm cười, anh biết tại sao cô lại ngại ngùng: “Anh không dám uống nhiều, vì sợ sẽ làm chậm chễ việc với vợ anh.”
Tưởng Hân Vy nghe ra ý của anh, cô hơi nghiêng người lại nói: “Chắc anh mệt lắm rồi, nghỉ ngơi sớm đi!”
Nhưng cô vừa nói xong, cả người liền bị người đàn ông nào đó ôm ngang lên: “Mệt? Ai nói anh mệt chứ? Đừng bảo đêm nay em vẫn muốn trốn anh đấy chứ?”
Tưởng Hân Vy vùi trong lòng anh, cứng miệng nói: “Đâu có.”
Hạng Kình Hạo làm gì có say chứ? Anh bé cô lên, vững vàng đi lên lầu, phòng ngủ đã được trang trí mang không khí rất vui tươi, bên trên còn trải chăn màu đỏ, có một đôi búp bê nhỏ ân ái đang được đặt bên trên, còn rắc cả hoa hồng làm cho cả căn phòng đều ngập tràn một hương thơm nồng nàn.
Tưởng Hân Vy được anh nhẹ nhàng đặt lên chăn, cô khẽ trợn tròn mắt, nụ hôn nóng như lửa của người đàn ông lập tức hạ xuống.
Đêm nay, anh không cho phép cô chạy thoát nữa, cũng không cho phép cô từ chối anh.
Trong một căn phòng ở khách sạn, Nghê Sơ Tuyết về phòng trước, cô rất tự giác trở về phòng ngủ của mình ngủ thiếp đi. Bởi vì ngày hôm qua cô mới tới cái đó, nên hôm nay cảm thấy rất mệt mỏi.
Trong lúc mơ mơ màng màng, cô nghe thấy tiếng ai đó đẩy cửa, một lúc sau có một bàn tay ấm áp xoa nhẹ lên trán cô, cô đang rất buồn ngủ nên không tỉnh lại, nhưng mà nhiệt độ quen thuộc khiến khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi-tong-tai-daddy-khong-the-treu/464440/chuong-2451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.