Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ mặt đối mặt, anh cằm lấy chiếc nhận của cô, dịu dàng đeo vào ngón áp út của cô.
Ánh mắt Bạch Hạ đầy dịu dàng, cô cũng cầm lấy chiếc nhẫn của anh, đồng bộ đeo vào, Hình Nhất Phàm không chờ người ở bên nhắc nhở, anh đã hôn lên môi cô dâu.
Tưởng Lam ở dưới đài có chút đỏ mặt, sao đứa trẻ này lại không theo quy củ chút nào thế? Tưởng Hân Vy cũng che miệng cười ở bên cạnh, có người đến đem khay nhẫn đi, cô đứng bên Hạng Kình Hạo.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo hâm mộ nhìn một đôi này, anh không khỏi thở ra một hơi, thầm nghĩ một nửa của mình giờ đang ở đâu? Đúng lúc này, ánh mắt anh lưu chuyền, thấy cô gái đang che miệng cười trộm, đôi mắt trong, cong lại như vằng trăng khuyết. Tưởng Hân Vy cảm giác được có người đang nìn mình, cô ngẳắng đầu nhìn sang bên cạnh.
Hạng Kình Hạo phát hiện được ánh mắt của cô, lập tức thu hồi, bình tĩnh nhìn về phía trước.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo có chút cao ngạo, đó là bởi vì anh trước giờ chẳng phải người chủ động.
Tưởng Hân Vy trừng mắt nhìn, cô tiếp tục nhìn cặp đôi hạnh phúc trước mặt mình, cảm nhận tình yêu của họ.
Bạch Hạ cười cười, gương mặt hơi phiếm hồng, hôn sau, cô nhìn Hình Nhất Phàm nói: “Hoa trong tay em có phải nên ném đi rồi không?”
Hình Nhất Phàm liếc mắt nhìn hàng ghế đầu, đều là trưởng bối, anh đột nhiên nghĩ đến hai người trẻ tuổi nọ, cười to nói: “Em ném hướng về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi-tong-tai-daddy-khong-the-treu/464201/chuong-2212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.