Tô Thắm xấu hỗ đấm nhẹ ngực anh: “Không cho.”
Hiên Viên Thần giữ cô lại: “Ai bảo em em đẹp như vậy, anh không kìm được phải để lại chút dấu ấn.”
Tô Thắm chợt nhớ ra cô đã ở cùng anh hai ngày rồi, cô cũng nên về nhà thương lượng với ba mẹ một chút về chuyện đám cưới.
“Chiều em về nhà một chuyến, bàn bạc chuyện đám cưới với ba mẹ một chút.”
: “Cần anh về cùng em không?”
Hiên Viên Thần ôn nhu hỏi.
“Không cần, tối qua em xem lịch trình hôm nay của anh, đều đầy cả rồi.”
Tô Thắm không muốn anh quá mệt.
Công việc của anh, không thể lười biếng, cũng không thể chậm trễ, anh phải đối tốt với dân, còn cô cũng không thể chiếm hữu thời gian phục vụ dân của anh.
“Vậy buổi tối có ở lại đấy không?”
ánh mắt Hiên Viên Thần lộ vẻ mong đợi.
Tô Thắm cười hỏi một câu: “Anh muốn em quay về không?”
“Muốn!”
Hiên Viên Thần trả lời rõ ràng.
“Ừm, vậy được! Em sẽ về.”
Tô Thắm đồng ý với anh.
Tô Thắm nhìn bản thân trong gương, rồi nhìn anh ấy hỏi: “Em chọn bộ váy này, có đẹp không?”
“Đẹp!”
Hiên Viên Thần trả lời, sau đó cúi xuống nói bên tai của cô: “Người đẹp thì mặc gì cũng đẹp!”
Tô Thắm mím môi cười, cô ở trong gương, cao gây trắng nõn, ngũ quan tinh tế, tóc dài đến eo, uyễn chuyển như tơ lụa, cô chỉ cầm mỉm cười liền đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Nhân viên phục vụ đều không tới làm phiền họ, mãi đến lúc Hiên Viên Thần xuống gọi họ lên giúp Tô Thắm thay váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi-tong-tai-daddy-khong-the-treu/462936/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.