“Tiểu Thắm, con làm sao vậy? Sao có thể để ngài tổng thống đứng ngoài của øihư vậy? Còn không mời ngài vào nhà?”
Tô Bách Ngôn nói điều này, ngược lại còn tức giận con gái không hiểu chuyện, từ xa ông đã thấy họ đứng ở cửa.
“Ba, ngài tổng thống chỉ là tiện đường ghé qua bàn một chút chuyện công việc với con thôi, ngài ấy sẽ đi ngay.”
Tô Thắm bình tĩnh mỉm cười nói.
“ÒI Hoá ra là chuyện công việc à! Cũng không thể ở đây bàn chuyện được! Lạnh như vậy.”
Tô Bách Ngôn đề nghị.
“Cho nên, cô nên đi chuẩn bị, cùng tôi quay về toà nhà tổng thống. Chuyện này cần cô tự mình xử lý.”
Ánh mắt Hiên Viên Thần khóa trên người Tô Thắm, đáy mắt hiện lên ý cười phúc hắc.
“Cái gì? Tô Thắm, bây giờ con vẫn phải về ễ mg toà nhà tổng thống sao?”
Tô Bách Ngôn kinh ngạc nhìn con gái.
“G0H…”
“Đúng vậy, tôi thuận đường đến đón cô ấy.
Có chuyện đặc biệt gấp, cần Tô Thám cùng tôi quay về toà nhà tổng thống một chuyền.”
Lòng ngực Tô Thắm nghẹn lại, người đàn ông này thật đáng ghét.
“Tiểu Thắm, công việc quan trọng, con sao lại mặc thế này? Nhanh vào thay quần áo rồi ra ngoài!”
Tô Bách Ngôn ra lệnh cho con gái.
“Ngài tổng thống, tôi cảm thấy chuyệjsgïiày cũng có thể xử lý vào sáng ngày “. Tô Thám ngắng đầu, ánh mắt có chút bướng bỉnh.
“Tôi cảm thấy không được.”
Hiên Viên Thần liếc nhìn, ánh mắt kiên trì.
Tô Bách Ngôn nhìn con gái vậy mà dám chênh mảng công việc, vội giận tái mặt nói: “Tiểu Thắm, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi-tong-tai-daddy-khong-the-treu/462848/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.