Chương trước
Chương sau
“Anh…Tôi mới không phải là B, tôi là D, nghe cho rõ, là D.” Đường Tư Vũ tức giận nói xong liền xông thẳng vào phòng ngủ, đón chặt cửa lại.
Hình Liệt Hàn phì cười, đôi mắt tràn đầy ý cười, còn đâu sự lạnh lùng thường ngày nữa?
Về kích thước to nhỏ của cơ thể người phụ nữ này, Hình Liệt Hàn cũng nắm rất rõ. Cô thuộc loại to hơn một chút thì chê quá to, mà nhỏ một chút thì lại chê nhỏ, là một cơ thể rất vừa vặn, dù nói thế nào thì anh rất hài lòng về cơ thể của người phụ nữ này.
Trong phòng, Đường Tư Vũ thay một chiếc váy màu trắng mang phong cách khá cổ điển, lộ ra một đôi chân trắng nõn thon dài rất bắt mắt.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn lập tức đảo một lượt, mon men từ đôi chân dài miên man đi lên, ngắm nhìn thân hình hoàn hảo của cô. Đang say sưa nhìn ngắm thì thấy một cặp mắt hình viên đạn đang phóng về phía anh.
“Lưu manh.” Đường Tư Vũ không hề khách khí mà mắng người.
Hình Liệt Hàn không hề hắn gì đứng dậy, chấp nhận cái danh hiệu bị chửi này, anh vừa cài cúc áo sơ mi vừa nói với cô: “Lái xe của cô đến đó.”
“Chúng ta ai có xe thì người ấy lái, sau này tôi không dùng xe anh, anh cũng đừng dùng xe tôi” Cô quyết định giải quyết rõ mối quan hệ này với anh ta.
Bằng không, người đàn ông này sẽ nghĩ rằng đồ của cô anh ta có thể tự ý dùng, nhà cô sẽ tự nhiên vào, thực sự không coi mình là người ngoài.
Đôi mắt sâu thẳm của Hình Liệt Hàn lộ ra sự buồn phiền, anh hừ giọng rồi bước ra ngoài cửa trước.
Tại bãi đỗ xe dưới lầu.
Đường Tư Vũ bám mở chiếc xe việt dã màu đỏ của mình rồi ngồi vào, chuẩn bị khởi động máy thì đột nhiên cánh cửa bên ghế phụ mở ra, Đường Tư Vũ trợn trừng mắt, nhìn người đàn ông vừa ngồi vào ghế phụ, nhíu mày nói: “Sao anh không tự đi xe của mình?”
“Đi một xe được rồi, đi nhiều xe làm gì?
Nào ởi thôi. Tôi chỉ đường cho cô.” Hình Liệt Hàn bày ra bộ mặt đã ngồi ổn định nhìn cô.
Đường Tư Vũ coi như chỉ nhìn thấy vẻ mặt vô lại của người đàn ông này, ai đã nói anh ta rất lạnh lùng khó tiếp xúc? Lúc ở cùng cô lại biến thành một cục kẹo dính không thể tách rời.
Đường Tư Vũ lái xe rất chuyên nghiệp, bên cạnh Liệt Hàn chỉ đường cũng rất nhiệt tình, rẽ trái rồi rẽ phải, cuối cùng cũng tới nhà. Rõ ràng là phải quay qua trái nhưng do Hình Liệt Hàn chậm một tiếng nên Đường Tư Vũ cứ đi thẳng. Hình Liệt Hàn lập tức cau mày: “Tôi nói rẽ trái!”
“Anh không nói sớm! Bây giò trên đường này rồi.”
“Thì bây giờ đổi đường.” Hình Liệt Hàn ra lệnh.
Đường Tư Vũ tức giận nhìn anh, đành từng chút từng chút từ giữa đường chuyển vào lề đường, cô cảm thấy chú tài xế đằng sau sắp tức chết rồi.
“Anh có thể đừng chỉ nữa được không?
Đặt cho tôi một cái điều hướng thì có sao?” Đường Tư Vũ lái xe, trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
“Có một người chỉ đường đẹp trai như tôi chẳng phải tốt hơn mấy cái máy vớ vẫn kia sao. Giới truyền thông đánh giá giọng tôi vừa nghe là sẽ mang thai đấy.” Hình Liệt Hàn khẽ nghiêng người, cố ý thấp giọng cười đầy quyền rũ.
Thấy vẻ tự luyến của anh ta, Đường Tư Vũ liền hừ lên một tiếng: “Vậy theo như những gì anh nói, anh không chỉ có một mình Tiểu Hi mà còn có một đội bên ngoài nữa à?”
Hình Liệt Hàn có chút mắt hứng: “Đây chỉ là để hình dung giọng nói của tôi dễ nghe thôi”.
Đường Tư Vũ cũng không hứng về những gì anh nói, mà lúc này, Hình Liệt Hàn nhíu mày: “Đi thẳng.”
Đường Tư Vũ lần này lại dừng lại ở đường bên trái. Cô sắp phát điên nhưng cô chỉ có thể điều chỉnh vô lăng cho xe rẽ sang bên đường, khiến một chiếc ô tô màu đỏ tức giận bắm còi. Đường Tư Vũ thở hắt một hơi, quay đầu tức giận nhìn anh: “Anh có thể làm tốt việc chỉ đường của mình không?”
Hình Liệt Hàn lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp nói: “Có thể!”
Tiếp tới đường rất dễ đi. Chỉ là trên đường, Đường Tư Vũ không ngừng nghe thấy giọng nói chỉ đường đầy từ tính của người đàn ông này.
Cuối cùng cũng đến cổng căn biệt thự cao cấp của Hình Gia. Nơi đây toàn là những căn biệt thự biệt lập hơn nữa khu vườn bao quanh cực kì rộng lớn. Sự giàu có của Hình Gia từ trước tới nay thiên hạ ai ai cũng biết.
Chiếc xe vừa tiến vào liền thấy ngay một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đang dắt tay bạn nhỏ Đường Dĩ Hi chạy ra. Đường Tư Vũ xuống xe,nhìn cô gái xinh đẹp đáng yêu này, chắc là cô em gái song thai của Hình Liệt Hàn!
“Mami…” Cậu nhóc lập tức chạy tới ôm vào eo cô, lộ ra một nụ cười chỉ nhìn thấy răng chứ không thấy mặt trời đâu.
Đã hai ngày không gặp bảo bối của nhà mình rồi nên Đường Tư Vũ cũng rất nhớ cậu nhóc. Cô cúi xuống bé con trai thì ở bên cạnh vang lên giọng nói thánh thót của một người con gái: “Chị dâu.”
Đường Tư Vũ giật mình, cười nói với Hình Nhát Nặc: “Gọi chị là chị được rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.