"Thục Tâm, cô to gan thật"
Hắn bước vào, dáng điệu này thật khiến mọi người phải kinh nể.
Ba người họ nhìn nhau không chớp mắt.
Thục Tâm bỗng đỏ mặt, cô không dám quay đầu nhìn hắn.
"Này chú mới gặp đã nói như vậy rồi"
Cao Sâm chen lời.
"Anh rể đúng là nực cười, thay người yêu như thay áo vậy mà còn nói chị Thục Tâm"
Thiên Tuyết cao giọng, cô chưa bao giờ sợ Dạ Thần Phong, cùng lắm hắn chỉ giết cô thôi.
"Hai người cút hết ra cho tôi"
Hắn gầm lên, bọn họ kinh hãi chạy ngay ra khỏi phòng.
Căn phòng không một tiếng động, hắn tiến tới gần cô.
"Sao thế? Dạ tổng chưa đủ vui vẻ sao, đó là tôi sai tôi lỡ làm mất thời gian quý báu ấy của Dạ tổng"
Giọng nói cô chẳng có chút cảm xúc.
"Cô..."
Thục Tâm chẳng thèm nhìn hắn cô cúi gằm mặt, hắn tức tối đè cô xuống ngay trên giường bệnh.
"Gì vậy, bao nhiêu năm rồi, anh vẫn biến thái..."
Cô cố gắng giãy dụa trong lòng hắn, đã từ lâu cô không cảm nhận được thứ cảm giác này.
"Đã ba năm rồi, cô vẫn nhạy cảm nhỉ"
Hắn nhếch mép. Hai tay cô bị hắn nhanh chóng quấn chặt hai bên đầu giường, mặc cho cô giãy dụa hắn vẫn tiếp tục vui đùa trên cơ thể ngọc ngà này.
"Xin anh đừng chạm vào tôi"
Cô khóc nấc, tay hắn đưa lên lau mồ hôi trên trán cô.
"Đã sẵn sàng chưa?"
Hắn thì thầm vào tai cô, Thục Tâm lắc đầu lia lịa.Tay hắn dần di chuyển vào phía hai bên trong đùi của cô, vẫn vậy cô bật nảy người lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/1745221/chuong-46.html