"A~ sảng khoái ghê á"
Thiên Tuyết vươn vai ngả người vào gốc cây, cô trải một chiếc thảm ngay dưới bóng cây.
"Chị Thục Tâm, có những chuyện gì trong quá khứ đã không thể quay lại thì chị nên bỏ ở đây..."
"Ý em là sao"
"Anh Dạ nói với em người chị yêu... không phải anh ấy, có đúng không?"
"Anh ấy..."
Thục Tâm ngập ngừng một hồi...
"Em biết chị bị ép hôn"
"Ừ thì thực ra..."
Ép hôn cái nỗi gì, chị mới là người đề nghị kết hôn mới đúng.
"Thương chị Thục Tâm ghê í"
Thiên Tuyết đồng cảm vỗ vai Thục Tâm.
"Ừ này nhưng thực ra không phải do em nghĩ..."
Thục Tâm cười ngượng định nói thì bị Thiên Tuyết chen ngang.
"Chị đừng giấu em, làm con gái khổ lắm em biết mà"
Sau đó cô ôm chầm lấy Thục Tâm.
"Thực ra... chị mới là người đề nghị ép hôn"
"Thôi mà, chị không cần phải nói như vậy"
Thục Tâm bất lực, cái cô nàng này, sự thật là như vậy mà, hắn sao rảnh để ép cô kết hôn chứ.
"Là thật đó"
Thục Tâm mỉm cười.
"Vậy sao... lúc đầu em cứ tưởng chuyện tình hai người rất đẹp"
Thấy Thiên Tuyết có phần thất vọng, Thục Tâm liền nhanh miệng.
"Nhưng anh chị sống một thời gian thì đã... yêu nhau và giờ thì đã có con..."
"Không phải chứ, hôm đó rõ ràng chị còn không muốn có con với anh ta..."
"Giờ khác rồi, chị ... yêu anh ấy"
"Thật ngưỡng mộ"
Họ cười tươi, nụ cười như ánh dương ấm ban mai...
"Em... muốn tới đây để nói với chị một chuyện... nhưng mà chị phải giữ bí mật đấy"
"Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/1745214/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.