Hôm sau, cô cùng gia đình của Dạ Thần Phong tới sân bay, hành lí, đồ đạc của hai người đã sẵn sàng, họ sẽ bắt đầu sống một cuộc sống hoàn toàn mới...
Gia đình Thục Tâm cũng tới tiễn con gái yêu của mình, đây là lần đầu tiên cô xa ba mẹ lâu như vậy, một năm, nghĩ lại cũng không quá dài, nhưng sống với anh ta thì đúng là địa ngục.
"Thục Tâm đi sang đó nhớ cho mẹ một cháu trai nhé"
Mẹ cô cười trêu.
"Mẹ cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, nếu mẹ khỏe mới bế được cháu chứ"
Cô đùa lại.
Hai người ôm nhau, còn mười phút nữa cô sẽ chuyển sang Paris, Thục Tâm thở dài, cô tạm biệt cha mẹ ruột và cúi đầu chào bố mẹ của Dạ Thần Phong, hai gia đình đều có quan hệ rất tốt với nhau, có lẽ việc ba cô kí hợp đồng với tập đoàn Dạ cũng sẽ đạt được sớm thôi.
------------ Trên chiếc máy bay riêng của Dạ Thần Phong, Thục Tâm ngồi trầm ngâm ngắn nhìn bầu trời xanh biếc, cô khẽ mỉm cười nhẹ nhàng, nụ cười như nắng ấm giữa mùa thu, thật khiến cho người ta xao xuyến.
Dạ Thần Phong nãy giờ nhìn cô không rời mắt, càng nhìn cô hắn càng thích thú, cô làm hắn trở nên không còn có thể điềm tĩnh, biết kiềm chế cảm xúc như trước kia nữa.
Hắn nhìn cô không cảm thấy chán.
"Anh nhìn gì tôi?"
"giống như em nhìn tôi thôi"
"..."
"Bao lâu nữa chúng ta tới nơi"
"Em sốt ruột muốn tới đó sao"
"Ừ, tôi thích nước Pháp"
"Vậy em có thích tôi không?"
"Anh nói qq gì thế? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/161147/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.