"Aaaa..."
Huỳnh Thanh Hà đang đi qua một con hẻm nhỏ, bỗng bị một bàn tay túm lấy cổ chân, cô sợ hãi hét ầm lên, vùng ra khỏi bàn tay đáng sợ đó.
"Cứu...cứu tôi với..."
Trong góc xó tối đen thui của con hẻm nhỏ, một giọng nam yếu ớt vang lên đầy cầu khẩn. Huỳnh Thanh Hà nhảy ra xa hai mét, ánh mắt vẫn còn khiếp hãi nhìn vào chỗ vừa phát ra tiếng nói.
Vì bóng tối đã che đi nửa thân người nên cô không thể nhìn thấy diện mạo của anh ta. Có điều, không nhìn thấy mặt nhưng Huỳnh Thanh Hà vẫn thấy được trên người người đàn ông này dính đầy máu, mùi máu tanh bốc lên nồng nặc.
Huỳnh Thanh Hà lúc này đã bình tĩnh hơn, cô thở một hơi thật sâu, đưa tay lên bịt mũi rồi tiến lên hai bước ngó nhìn xem người đàn ông này rốt cuộc là đang bị gì.
"Anh ổn chứ?"
"Làm ơn...cứu...cứu tôi...phụt!"
Huỳnh Thanh Hà còn chưa kịp né tránh thì đã bị túm chân lại. Cô sợ hãi, cố gạt tay của anh ta ra, nhưng tay cô lại bị dính máu mất rồi. Anh ta...vừa mới nôn ra máu, vậy thì thôi đi, còn phun vào người của cô nữa chứ.
Lần này Huỳnh Thanh Hà thật sự bị doạ sợ, cô dùng hết sức gỡ bàn tay bẩn thỉu dính đầy máu ấy ra rồi quay người vội vàng bỏ đi.
Tay chân cô đã run lẩy bẩy không còn chút sức lực, mặc kệ chuyện người ta, dù sao cũng chẳng liên quan tới mình. Cứu hắn? Có trời mới biết được hắn có ý đồ gì hay không? Là người tốt hay người xấu?
Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-bi-toi-chinh-phuc-roi/1690985/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.