Theo kế hoạch của anh cô đi cùng Thiết Minh bay qua Trung Quốc , trên máy bay cô có thể nhìn thấy sâu ánh mắt của Thiết Minh chất chứa đầy sự thù hận
" Cậu ghét Thiết Gia lắm à "
" Đúng tôi ước gì không mang họ Thiết "
" Nếu cậu muốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ cậu theo Hàn Thiên anh ta sẽ đổi tên của cậu "
Thiết Minh không ngờ vừa nhận cậu vào người của mình mà còn sẳn lòng thay đổi tên cho mình dù có lấy hết tuổi thọ cậu cũng không biết lấy gì trả ơn cho chủ tịch
" Cậu cứ đóng vai là Nhị thiếu gia rồi đi vào và giới thiệu với họ tôi là thư kí "
" Được "
Thư kí mà sao có thể đi trước cậu ta cho nên vì kế hoạch cô đi lùi xuống dưới khoảng một bước
Cô không đưa thuộc hạ đi vào trong chỉ để bên ngoài bao vây chờ thời cơ mới vây bắt họ
" Thiết Minh con sao về đây có mình vậy "
" À ... con có việc ở đây nên tiện ghé thăm thôi "
Quả như lời Thiết Minh nói bọn họ chỉ hỏi han vài câu có lệ còn không thèm nghe câu trả lời đã ngoảnh mặt đi
Không biết họ có phải ba mẹ của cậu ta hay không đúng như câu của Hàn Thiên hai ông bà già này là người thiên vị cực đoan
Nghĩ đi nghĩ lại cô cảm thấy thương xót cho nổi lòng sự ghẻ lạnh chính ngay ba mẹ đẻ của mình
Nhưng không sao từ nay cậu ta sẽ được cảm giác cuộc sống xung túc hơn
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-va-co-vo-sat-thu/186867/chuong-8.html