Tôn Khả Thiên không thèm chú ý đến bọn họ, cứ lẳng lặng đi vào trong. Nhưng bọn họ đã cất công bày binh bố trận như vậy thì làm sao để một con ruồi lọt lưới.
Má Trương hung hang tiến lên, tóm chặt lấy tay của cô, sau đó đẩy mạnh cô ngã lăn xuống đất.
- Bà bị điên à?
Tôn Khả Thiên nhăn mặt vì đau, vốn dĩ không muốn dây dưa với bọn họ vào lúc này, nhưng xem ra hôm nay không đạt được mục đích thì bọn họ sẽ không để cô yên ổn.
- Tao đúng là bị thứ ti tiện như mày trọc tức điên.
- Tôi nói rồi, bà nên tịnh tâm một chút. Lỡ đâu tức giận quá khiến bà lên cơn tăng xông hay đột tử thì sao.
Này gọi là đổ dầu vào lửa, cô biết bà ta đang hỏa khí ngút trời, tầm này thì chẳng có cách nào xoa dịu được, đã vậy sẽ khiến cho bà ta tức chết luôn.
Cô tự đỡ bản thân đứng dậy, đứng trước đám người mà tăng khẩu khí.
- Các người không hỏi vì sao tôi quay lại đây à? Vì tôi chính là vợ của chủ tịch Lôi, cháu dâu của Lôi gia đấy.
Má Trương nửa từ cũng không nghe lọt tai, không tính để cô có cơ hội thị uy nữa, nên ra lệnh cho đám người kia tiến lên giữ chặt lấy cô. Bọn họ không dám trái lời, mặc dù đã bị những lời nói của Tôn Khả Thiên làm lung lay.
Cô như con mồi bị đàn biến vây lấy. Má Trương tiến đến gần, hướng cái cổ mảnh khảnh của cô mà xiết chặt.
- Để tao cho mày biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-va-co-dau-den-tu-dia-nguc/274285/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.