"Giờ em thoát không khỏi anh rồi, cô nhóc!"
Vương Đặc Nhĩ nhìn người trong lòng, có chút thoả mãn, nhận thấy hàng mi cô run bần bật vì lời nói của mình càng khiến hắn thêm thích thú.
"Anh biết đó, thật ra thì lúc đó tôi gấp quá nên mới hồ đồ nói với cha như vậy....ưm, thật ra giấy đăng kí kết hôn buổi sáng....chỉ là che mắt cha thôi, sau này....sau này có thể li hôn!"
Nói đến mấy chữ cuối, giọng Kathyrn càng ngày càng nhỏ, hệt như đang lẩm bẩm một mình chứ không phải nói chuyện với người khác, trách cô làm sao đây, ai bảo ánh mắt của người đó bỗng dưng sắt như dao.
Bỗng căn phòng rơi vào im lặng, Vương Đặc Nhĩ càng im lặng hơn, giống như đến thở cũng không thở khiến Kathyrn trong lòng bỗng run rẫy kịch liệt.
"Cha nói, tháng hai năm sau tổ chức đám cưới!"
Kathyrn nhíu mày lại suy nghĩ.
"Vậy....vậy tháng tám chúng ta li hôn!"
"Cha nói, phải có cháu sớm!"
Lời Vương Đặc Nhĩ đáp lại nhanh như sấm chớp, khiến Kathyrn xoay sở không kịp muốn phát khóc đến nơi.
Lạy trời, có một chuyện rất đáng sợ đang diễn ra, đó là giọng nói thì ấm áp bình thường nhưng ánh mắt hệt như đao kiếm chuẩn bị xuất kích.
"Cái đó....sau này tôi tìm người khác chắc cũng được!"
Lần này, Vương Đặc Nhĩ không vội đáp lại ngay, trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt khẽ nghiêng đầu nhìn cô.
Thoáng thấy Kathyrn định nhích ra khỏi vòng tay mình, bắp tay rắn chắc lại dùng sức nhiều một chút khiến cô động cũng không dám động.
"Tìm người nào em nói anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519328/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.