Tử Lạc chạy ra khỏi phòng bệnh, nghĩ thầm muốn tìm cô y tá thường trực ở phòng vip, mượn cô ấy một cây son.
Ít nhiều gì cũng không muốn Vương Thần vừa tỉnh dậy đã thấy bộ dạng thảm hại của mình.
Thế nhưng mà đi chưa được nửa đường thì bị Hàn Minh Cảnh bám đằng sau.
"Tiểu Lạc, em đi đâu vậy? Vương Thần nhìn thấy em bỏ đi bỗng huyết áp tăng cao ngất ngưởng...."
Ngay lập tức Tử Lạc quay ngược đầu lại chạy về phía phòng bệnh với tốc độ ánh sáng.
Đùa sao? Từ khi nào hắn lại mong manh dễ vỡ như thế chứ.
"Tiểu Lạc, cẩn thận....còn có em bé...."
Tiếng Hàn Minh Cảnh chưa kịp dứt thì Tử Lạc đã đến trước cửa phòng bệnh.
Vương Thần nằm trên giường nghiêng qua một bên nhìn về phía cô, mày nhăn lại thành một đường cong.
Tay trái hắn lại vẫy nhẹ muốn kêu cô đến gần.
Tử Lạc cũng bước đến, cảm thấy có chút hờn dỗi.
Vương Thần đưa tay lên mà run nhè nhẹ, chạm vào bụng nhỏ của Tử Lạc, sau đó lại ngước lên nhìn cô, ánh mắt sáng lên.
"Đúng vậy, trong đây....có một đứa trẻ!"
Nói rồi, Tử Lạc cũng đặt tay lên bụng mình mỉm cười, cảm thấy gia đình nhỏ của mình thật hạnh phúc.
Cô nhìn sang Vương Thần, phát hiện hắn cũng đang cười, tuy không rõ lắm nhưng ánh mắt rất ấm áp, có phải là cũng đang cảm thấy như cô không?
"Nhưng mà không phải con anh!"
Tử Lạc buông ra một câu nói lạnh đến cực điểm, ánh mắt cô nhìn người trên giường như khiêu khích.
Hừ, trả thù cho những ngày tháng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519322/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.