Đã hơn hai tuần kể từ buổi học tâm lý đầu tiên thế nhưng Khải không xuất hiện trên lớp nữa, thay thế hắn là một người cũng đẹp trai tuấn tú không kém thế nên trong lớp cũng chẳng ai để ý sự khác biệt này ngoài Tử Lạc.
Bỗng dưng trong đầu nhớ lại hình ảnh ngày hôm đó, khi cửa thang máy đang khép lại, một người đàn ông vô cùng giống Khải bước ngang qua....và cả lời của Vương Thần, hắn nghi trong Vương thị có gián điệp....
Nghĩ tới đây cô lạnh sống lưng một cái, có khi nào gián điệp trong lời Vương Thần lại chính là....
Nhưng không thể, Khải lúc đó là tiến sĩ mới về nước, làm sao lại ở trong Vương thị hơn nữa hành động còn có vẻ rất thân thuộc với nơi đó chứ!
Phi! Phi! Một chàng trai thật thà, ngay thẳng như thế sẽ không bao giờ lãng phí tuổi trẻ của mình để làm những việc như gián điệp.
Tử Lạc vừa suy nghĩ vừa đi bộ chớp mắt đã tới trước cổng Lạc thị, hôm nay Kathyrn đã quyết định về nước gặp cha mẹ thế nên chỉ có thể chở cô được một đoạn sau đó phải đi bộ đến công ty.
Nghĩ lại, bản thân quả thật có lỗi với Kathyrn, từ khi cậu ấy về đây cùng mình, ngoài thời gian buổi tối thì hầu như cô chưa hề dẫn bạn mình đi đâu cả.
Thật có lỗi, hi vọng bản thân sẽ có cơ hội đền bù cho cậu ấy.
Tử Lạc bước đến thang máy thầm nghĩ bản thân trong cái rủi có cái may, đi trễ một chút mà thang máy vắng người hơn hẳn, đúng là phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519314/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.