1 tháng kể từ ngày cô đi, hắn nhận ra mình thật sự đã yêu cô rất nhiều!
3 tháng trôi qua, hắn nhớ cô đến cả ngày chỉ vùi mình vào công việc và rượu chè!
1 năm trôi qua, hắn dường như bình tĩnh lại, con người vốn lạnh lùng tàn nhẫn lúc trước bây giờ còn vô tâm....tất cả mọi thứ lọt vào mắt hắn cũng chỉ có vài người chính là gia đình và hai người bạn.
2 năm trôi qua, hắn không hiểu sao rất thích đến cô nhi viện, dường như thoang thoảng thấy được hình bóng cô!
4 năm trôi qua, nỗi nhớ cô ngày càng nhiều hơn chưa một lần phai bớt, đêm dài cô đơn như trách móc hắn đã tổn thương cô thế nào....
Ha....lần đầu tiên sau 30 năm hắn cảm thấy thật mệt mỏi, trái tim mệt mỏi, đầu óc cũng mệt mỏi.
Hắn đã có một sai lầm cực kì lớn mà có lẽ sẽ khiến cho Vương thị bao năm hắn gầy dựng bị tụt dốc, Sở Lương Thành....hoá ra lại chẳng phải là người thừa kế Sở thị!
4 năm qua vị trí tổng giám đốc của Sở thị đã nhường lại cho Sở Lương Thành, đối với cái bộ não ngu ngốc của hắn ta thì làm được trò chống gì?
Những là....thành tích của Sở thị ngày càng đi lên, tuy vẫn chưa hùng mạnh bằng Vương thị nhưng nếu nói trong tương lai là có thể.
Vương Thần biết trong chuyện này không đơn giản nhưng hắn không tài nào tra ra được, ai sẽ chỉ cho Sở Lương Thành những đi đường đi khôn khéo như vậy?
Dạo gần đây hắn có gặp Sở Lương Thành, phát hiện hắn ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519299/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.