Theo như những gì Tử Lạc nhận thấy hiện tại, nếu như cô hỏi hắn thì chưa chắc hắn đã trả lời nên đành nuốt thắc mắc ngược xuống bụng.
Cô quay ra ngoài ô cửa nhỏ nhìn bầu trời, cảm giác thật kì lạ nhưng rất đặc biệt, giống như chỉ cần dang tay ra là có thể chạm tới những đám mây.
Chuyến bay đến Bali khoảng 6 tiếng, trong thời gian đó Tử Lạc cũng chợp mắt một cái nhưng không ngờ trong lúc ngủ, cô lại dần dần nghiêng đầu sang chỗ Vương Thần.
Nhưng mà chỗ đầu cô đặt lên không phải là bờ vai ấm áp như những người khác, càng về sau đầu cô càng có xu hướng đặt lên đùi Vương Thần.
Mà cũng phải nói đến việc đặt đầu lên đùi Vương Thần là không có khả thi vì ở giữa Vương Thần và cô còn có một cái tay dựa.
Vương Thần nhìn một lát rồi cuối cùng đưa ra quyết định.
"Tóch" hắn dùng hai ngón tay búng mạnh một cái lên đầu Tử Lạc.
"Ui da!"
"Cô còn không dậy có phải muốn đè gãy tay dựa không hả?"
Tử Lạc nhìn hắn một cái đầy khó chịu rồi quay mặt sang bên kia, nhắm mắt ngủ tiếp, cô mới không thèm đôi co với hắn.
Có thể là do Tử Lạc không để ý nhưng mà Vương Thần thật ra cũng không muốn kêu cô dậy chỉ là nếu hắn không kêu thì cái dáng nằm của cô cũng có chút khó coi.
Mà hắn cũng không muốn nhìn thấy cái bộ dạng ngủ nhỏ dãi đó đâu.
Tử Lạc sau khi nhắm mắt lần thứ hai liền ngủ thẳng đến khi máy bay hạ cánh, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519280/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.