“Ưm....dừng lại!”
Tử Lạc cố sức đẩy Vương Thần ra nhưng hắn giống như không hề bị tác động đến, mãi một lúc sau khi dày vò đôi môi của cô thì mới chịu dừng lại.
Trong bóng tối, dường như hắn có một sức quyến rũ lạ thường, đôi mắt sâu dài như một con báo thấp thoáng trong đêm.
“Tại sao anh lại vào đây được?”
Tử Lạc thắc mắc hỏi, nhưng thật ra lại là đang cố gắng kéo dài thời gian thôi!
“Tôi muốn vào cũng chẳng ai ngăn cản được!”
Nghe vậy, Tử Lạc cũng có chút bực bội vì khí chất bá đạo của người này nhưng thật ra thì hắn nói không hề sai đâu, hắn muốn vào thì ở cô nhi viện này ai ngăn được chứ?
Chỉ là hắn thật chất không hề vào bằng cửa chính, do phòng của Tử Lạc nằm ngay cửa sổ nên....hắn không phải là chui vào mà là quang minh chính đại bước vào ở cổng sau thôi!
“Em có nhớ tôi không?”
Vương Thần lại một lần nữa bắt đầu trườn lên thân thể của Tử Lạc, hắn khiến cô cảm thấy choáng ngợp bởi hơi thở nam tính của mình.
Lần này hắn không đáp xuống ở môi cô mà là vành tai, vài cọng râu lún phún cạ nhẹ vào gương mặt nõn nà khiến Tử Lạc cũng không khỏi rùng mình một cái.
“Ư....”
Hừ, thật không thể tin được trên đời lại có một người phụ nữ mẫn cảm như Tử Lạc, chỉ claf một cái liếm nhẹ vào vành tai cũng khiến cô rên lên một tiếng.
Hắn dần dần lướt xuống xương quai xanh của cô, áo ngủ hai dây không biết từ khi nào đã trôi tuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519274/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.