“Ai nha! Cô mặc đẹp như thế này ngay từ lúc đầu đã thu hút ánh mắt rất nhiều người rồi đó!”
Trương Ái Ái điềm đạm đáng yêu nói, bộ dạng cô lúc nói ra câu nói này trông có chút ghen tị nhưng cũng đơn thuần là ghen tị thôi.
Nhìn dáng vẻ nhìn xa xăm lúc này của Trương Ái Ái khiến Tử Lạc cảm thấy hơi buồn cười, cuộc sống của Trương Ái Ái không phải khó khăn đến mức đó chứ?
“Nếu đến được đây, chắc hẳn hẳn cô cũng là con nhà quí tộc rồi phải không Ái Ái?”
Nghe đến đây Trương Ái Ái quay sang nhìn Tử Lạc, bỗng mỉm cười.
“Đâu nhất thiết phải là quí tộc, tôi bất quá cũng chỉ là một nhân viên bình thường ở Vương thị, may mắn được một người bạn nhờ đến đây thay cô ấy thôi!”
Lần này đến Tử Lạc bất ngờ, thì ra Trương Ái Ái cũng giống như cô sao?
Xem ra như vậy ở Vương thị cũng có bạn rồi.
Nhắc đến chữ bạn này, trong lòng cũng vô thức buồn rầu.
“Thật trùng hợp, tôi cũng là nhân viên Vương thị, như vậy sau này có thể thường xuyên gặp mặt rồi!”
Bỗng dưng, điện thoại trong túi xách kêu lên mấy tiếng, Tử Lạc nhanh chóng mở ra, phát hiện là số của Mễ Trường Lộ gọi đến.
“Cô cứ nghe máy đi!”
Trương Ái Ái tự nhiên nói, Tử Lạc cũng gật đầu mỉm cười một cái nhưng trong lòng nặng trĩu, cô không khỏi thở dài một hơi rồi cũng quyết định bắt máy.
“A lô, có chuyện gì sao Trường Lộ?”
“Không có gì, chỉ là....cậu đang ở đâu vậy?”
Tuy trong lòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519263/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.