“Người điên có tiến bộ, biết tự nhận mình điên....”
Tử Lạc vốn chỉ lẩm bẩm vài ba câu, quên mất Vương Thần ngồi ngay cạnh thính lực quá tuyệt vời đã sớm nghe thấy hết toàn bộ.
Nhưng bất ngờ là hắn lại không có mấy cái hành động “trừng phạt đáng ghét“.
“Em đứng dậy đi, cứ mãi khiêu khích tôi như vậy.”
Hắn lại cười một lần nữa, nhưng khác với hôm qua ở chỗ, hôm nay hắn cười, nhìn cô.
Nó giống như là....một bông mai nở vào mùa đông băng giá vậy, cảnh tượng đó nhất định sẽ rất tuyệt mỹ.
“Nhìn tôi đến ngây ngẩn, tôi biết tôi là người đẹp trai nhất em từng gặp!”
Xì, thật ra tôi cảm thấy Vương Đặc Nhĩ, em trai anh mới là đẹp trai nhất....những lời này tất nhiên Tử Lạc không dám nói ra.
Tử Lạc sực nhớ còn chưa hỏi vấn đề của mình, vừa há miệng ra đã thấy tên kia chặn họng trước.
“Em ra ngoài lấy từ điển chuyên ngành kinh tế.”
Nghe vậy cô cũng nghe lời, nhưng cô thật sự cho rằng Vương Thần này bị đa nhân cách, lúc đầu thì bình thường, sau đó lại tức giận vô cớ, nhưng cuối cùng lại cà tưng cà tưng như như thế này đây.
“Em ơi, em mang giúp anh tập tài liệu này vào cho Vương tổng nhé? Anh sực nhớ là....là con anh đang nhớ anh ở nhà....nên giúp anh nhé!”
Vừa bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy một nhân viên khác đứng ngoài cửa, bộ dáng có vẻ đã đứng đó rất lâu rồi nhưng không dám vào.
Thật ra, hắn cũng có khổ tâm, hắn vừa được trưởng phòng cử để đi giao tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-bach-tho/1519256/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.